[Tui bắt đầu nghi ngờ luôn á, cái này chắc có bàn tay đạo diễn nhúng vô rồi, sao lại trùng hợp tới mức đúng lúc phát hiện ra con mèo thảm vậy chớ!]
[Gì cũng nghĩ là sắp đặt được hả, chắc bạn sống cực khổ lắm ha?]
[Ủa chứ không phải hả? Đang không tự dưng có cái xe địa hình chạy tới cứu mèo, ảo thiệt sự.]
Bên này, Thẩm Khanh đang dắt theo Đoạt Đoạt với bạn nhỏ Áo Áo gọi điện cho ông lớn, chính là ba lớn của hai nhóc.
Thấy con mèo được người ta mang đi, cảm xúc của Áo Áo lập tức ổn định lại. Bé dựa vô lòng ba nhỏ, cái mặt tròn ủm ướt nhẹp, lông mi còn đọng mấy giọt nước mắt long lanh như thạch dừa.
Dùng cái tay mũm mĩm dụi dụi mắt, giọng em vẫn còn ngọng líu ngọng lô, mà nghe muốn tan chảy:
“Ba lớn ơi~ mấy chú kia… sao lại ở đây dzợ~…”
Áo Áo từ xưa tới giờ rất có khiếu bắt trúng trọng điểm, lần này cũng lỡ tay hỏi đúng ngay vấn đề dân mạng trong livestream đang bàn tán sôi nổi nhất.
Mà người ở hiện trường thì không thấy bình luận, cũng chả biết mấy người anti đang xoáy vô vụ gì, chỉ thấy Áo Áo hỏi một câu mà Thẩm Khanh đứng bên cũng bật cười.
Thực ra, Thẩm Khanh lúc đó cũng muốn hỏi câu đó luôn.
Cậu nghĩ nếu chuyện này xảy ra hồi trước, thì có khi còn chưa kịp lo, người của ông lớn đã xử lý xong rồi. Đám vệ sĩ bên ông lớn toàn dân nhà nghề, mưa gió cỡ nào chở mèo đi viện cũng là chuyện cỏn con.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sau-khi-ca-man-lam-bo-cua-nhoc-ga-con-hoc-hanh-nhu-dien/5036615/chuong-128.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.