Trước ống kính, Thẩm Khanh mỉm cười đưa tay ra, vẫy vẫy ngón tay về phía Áo Áo.
Áo Áo vốn đã bám vào đầu gối của ba nhỏ, giờ lại nhón chân lên.
Dù vậy, khoảng cách giữa cậu bé và ba nhỏ vẫn còn khá xa.
Nhưng đây cũng không phải vấn đề gì lớn - Áo Áo sau đó nhấc cả hai chân lên khỏi mặt đất, thân hình nhỏ bé ngồi phịch xuống đùi ba nhỏ, Thẩm Khanh cúi người nói vài câu vào tai cậu bé.
[Cảnh này đẹp quá! Khanh Khanh ôm Áo Áo, Đoạt Đoạt ngồi dưới chân họ, người đẹp làm gì cũng thành tranh!]
[Mình lại nhớ đến tác phẩm đoạt giải của Khanh Khanh rồi, "Gia đình bốn người", dường như cũng là không khí như thế này]
[Tiếc là ông lớn không có ở đây, đoàn làm phim thật sự không cân nhắc mời người nhà khách mời sao?]
[Chắc chắn ông lớn đang xem livestream!]
Lúc này, Thẩm Khanh và Áo Áo đã hoàn thành cuộc trò chuyện.
Áo Áo gật đầu, nhanh nhẹn trượt từ đùi ba nhỏ xuống, rồi tất tả chạy đến trước mặt Tống Ngữ Kha.
Áo Áo ngẩng cái đầu to, bất ngờ dang rộng hai tay nhỏ, nói: "Chị ơi, ôm!"
Tống Ngữ Kha: "?!?"
Tống Ngữ Kha hành động rất nhanh, đưa ngay xúc xích trong tay cho Thẩm Khanh, quay lại ôm lấy thân hình nhỏ bé như củ cải trắng của Áo Áo: "Áo Áo nhỏ ngoan ngoãn đáng yêu quá, chị đến đây!"
Nhưng ngay khi Tống Ngữ Kha định nhấc bổng củ cải nhỏ lên.
Áo Áo chớp mắt, lại giơ một ngón tay béo múp, nói: "Nhưng chỉ được ôm một cái thôi nhé, chị vừa
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sau-khi-ca-man-lam-bo-cua-nhoc-ga-con-hoc-hanh-nhu-dien/5036612/chuong-125.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.