Bị cái đồng hồ kia làm cho lòng dậy sóng không ngừng, Thẩm Khanh đành chọn cách bò dậy, trước tiên đi tắm một cái.
Ai ngờ tắm xong vẫn không bớt hưng phấn.
Chủ yếu là vì cảm thấy Cố tổng kia có vài hành động thực sự quá ngầu, một gã thẳng như cậu cũng suýt bị cái phong thái bá đạo ấy làm mê mẩn…
Thì cơ thể đàn ông tốt hay không, có đứng dậy nổi không, quan trọng gì cơ chứ?
Chồng mình là đẹp trai nhất rồi!
Tắm xong, thay đồ ngủ.
Thẩm Khanh vẫn không giấu được sự phấn chấn, lại đổ ập xuống giường, lấy điện thoại lướt lướt cho qua.
Chuyện buổi livestream trưa nay làm ầm ĩ lên, bạn bè trong giới trên WeChat đồng loạt nhắn tin.
Có người lấy lý do quan tâm để dò hỏi.
Có người lại “quan tâm” theo kiểu hóng hớt.
Dĩ nhiên cũng có vài người thật lòng lo lắng, Thẩm Khanh tự nhủ không nên nghĩ mọi người quá xấu xa.
Nằm sấp trên giường, Thẩm Khanh mở từng tin nhắn chưa đọc, đọc qua thấy chẳng có gì phải trả lời, cơ bản là đọc xong tắt đi.
Cho đến khi bất ngờ có cuộc gọi đến.
Là dì Trương ?
Dì Trương bình thường chẳng bao giờ gọi điện nếu không có chuyện gì to tát liên quan đến mấy đứa nhỏ.
Thẩm Khanh chưa kịp suy nghĩ gì đã nghe máy: “Dì Trương?”
“Phu nhân, cậu ngủ chưa?” Giọng dì Trương có chút sốt ruột.
“À, chưa ngủ.” Thẩm Khanh bật dậy khỏi giường, nghe bên kia có tiếng Cố Áo tranh cãi ầm ĩ, vội hỏi: “Sao rồi?”
Dì Trương đáp: “Là đại thiếu gia, thiếu gia bị
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sau-khi-ca-man-lam-bo-cua-nhoc-ga-con-hoc-hanh-nhu-dien/5036530/chuong-43.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.