Rất nhanh, bọn họ đã đến bãi đỗ xe dưới hầm của "Đại Thế Giới". Cửa xe được mở ra, Thẩm Khanh là người đầu tiên bước xuống xe với đôi chân dài.
Sau khi duỗi người một chút, cậu quay lại định giúp các nhóc xuống xe, nhưng Áo Áo đã được Điền Dực đỡ xuống rồi. Còn Cố Đoạt, đứa trẻ này không cần ai đỡ, đã tự mình xuống xe.
Hôm nay Cố Đoạt mang đôi giày thể thao trắng, quần jeans xanh nước biển, áo hoodie đen và áo khoác bông trắng. Nhìn qua, cách phối đồ có vẻ rất đơn giản, nhưng thật ra mỗi món đồ đều là trang phục trẻ em do các nhà thiết kế nổi tiếng thiết kế riêng. Dù cho Cố Đoạt hơi gầy và chưa cao, nhưng khuôn mặt lạnh lùng của bé vẫn toát lên khí chất như người lớn.
Mặc bộ đồ này, trông cậu bé rất ngầu.
Còn về lý do tại sao Cố Đoạt lại có vẻ mặt lạnh lùng, Thẩm Khanh cũng không biết.
Trên xe, đột nhiên cậu bé không nói gì nữa. Dù Thẩm Khanh có hỏi thế nào, Cố Đoạt cũng chỉ đáp là không có chuyện gì, mà cứ trầm ngâm mãi.
Thẩm Khanh thật sự không hiểu, chỉ là bảo bé gọi mình là anh trai, sao lại buồn bã đến vậy?
Khi xuống xe, Cố Đoạt quay lại lấy ba lô của mình. Trong ba lô của cậu bé ít nhất có hai cuốn sách. Ban đầu, Thẩm Khanh không định cho bé mang sách theo, nhưng vì biểu cảm quá nghiêm túc của Cố Đoạt, cậu cũng đành phải nhượng bộ, cuối cùng không nói gì thêm về việc không cho mang sách.
Nhìn thấy Cố Đoạt
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sau-khi-ca-man-lam-bo-cua-nhoc-ga-con-hoc-hanh-nhu-dien/5036525/chuong-38.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.