"Khụ khụ khụ."
Đằng sau bỗng vang lên một tràng ho dồn dập. Tiếng ho kìm nén, đầy đau đớn, nghe thôi cũng biết người đó đang rất khó chịu.
Thẩm Khanh nghe thấy tiếng ho ấy, theo phản xạ cả người liền căng cứng lại.
Cậu quay đầu nhìn theo bản năng và bắt gặp một người đàn ông cao lớn, gầy guộc đang ngồi trên xe lăn, cách đó không xa.
Người đàn ông mặc một bộ đồ ngủ lụa đen tuyền, cổ và mặt lộ ra trắng đến mức gần như b*nh h**n.
Có lẽ vì quá gầy nên các đường nét trên gương mặt anh ta hiện lên rất rõ: gò má cao, cằm góc cạnh.
Nhưng những điều đó chẳng làm lu mờ đi một sự thật: người này đẹp trai đến mức khó tin.
Sống mũi cao thẳng, mắt phượng hai mí, môi mỏng, mũi rộng. Tuy quá gầy, lại ngồi xe lăn, nhưng vẫn toát lên khí chất cao quý, lạnh lùng, không hề yếu thế chút nào.
Thẩm Khanh thậm chí còn thấy, đây có lẽ là người đàn ông đẹp trai nhất cậu từng gặp.
Không phải, là người thứ hai. Vì người thứ nhất đương nhiên phải là... chính cậu rồi.
Nhưng mà, người đàn ông này sao lại ngồi xe lăn?
Lại còn mặc đồ ngủ, xuất hiện giữa nhà như vậy?
Chẳng mất bao lâu, Thẩm Khanh đã đoán ra người trước mắt có lẽ chính là Cố Hoài Ngộ, nhân vật pháo hôi (a.k.a vai phụ mờ nhạt) sắp chết trong truyện, cũng là cậu ruột của hai đứa nhỏ kia, và là chồng hợp pháp hiện tại của "cậu".
Do sức khỏe yếu, Cố Hoài Ngộ về sau hoàn toàn không thể tự đi lại, phải
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sau-khi-ca-man-lam-bo-cua-nhoc-ga-con-hoc-hanh-nhu-dien/5036489/chuong-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.