Phải mất hơn chục giây Tô Hoài Minh mới cố gắng lấy lại giọng nói của mình, “Chuyện này, chuyện này có vẻ không ổn lắm."
"Tại sao chứ?"
Đôi mắt của Phó Tiêu Tiêu mở to tròn, ánh mắt trong trẻo sạch sẽ, tràn đầy sự ham học hỏi.
Lời đã tới miệng, Tô Hoài Minh lại nghẹn lại.
Trẻ con không hiểu được những phép xã giao của thế giới người lớn, càng không hiểu một số ẩn dụ, không tiện giải thích rõ ràng cho cậu bé.
Tô Hoài Minh chỉ có thể đổi cách nói, "Tặng quà phải xem sở thích của người khác, bố của em không thích màu này."
Thấy Tô Hoài Minh cãi lại mình, Phó Tiêu Tiêu lại càng bướng bỉnh, "Sao anh biết bố tôi không thích, rõ ràng là bố tôi rất thích màu này mà!"
"Sao em biết anh không biết bố em thích..." Tô Hoài Minh đột nhiên nhận ra mình lỡ lời, ho một tiếng, lại trở về vẻ nghiêm túc, "Bố của em thường chỉ mặc ba màu đen, trắng, xám, em từng thấy bố mặc màu xanh non bao giờ chưa?"
"Bố tôi..." Phó Tiêu Tiêu nói đến đây, đột nhiên dừng lại, chu môi nhớ lại dáng vẻ của Phó Cảnh Phạn, nhíu cả mày.
Hình như bố thực sự chưa từng mặc màu xanh non...
Nhưng Phó Tiêu Tiêu đã quyết định tặng cho Phó Cảnh Phạn chiếc mũ màu xanh non, ngữ khí kiên định nói: "Mặc dù bố chưa từng mặc, nhưng nhất định bố sẽ thích màu này!"
"Sao em biết bố sẽ thích?" Tô Hoài Minh hỏi ngược lại.
"Tôi biết là biết!" Phó Tiêu Tiêu sốt
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sau-khi-buong-xuoi-show-thieu-nhi-toi-bong-noi-tieng/3452925/chuong-35.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.