Tô Hoài Minh không ngờ khả năng chịu đựng của Chương Chí Hiên lại yếu như vậy, sợ bị đổ lỗi, cậu không kích thích anh ta nữa, chỉ mỉm cười nhẹ, cùng thư ký Chu vào công ty.
Để đến đây đúng giờ, Tô Hoài Minh không ngủ trưa, vừa rồi lại bị ánh nắng mặt trời chiếu một lúc, đầu óc hơi choáng váng, đột nhiên rất muốn ngủ.
Khi đang đợi thang máy, thư ký Chu nói: "Phó tổng vẫn đang họp, tôi sẽ đưa ngài đến phòng tiếp khách, ngài đợi một lát nhé."
Sợ Tô Hoài Minh không hài lòng, cô ấy lại nói thêm một câu: "Phòng tiếp khách là phòng riêng của Phó tổng, có trà chiều và tạp chí, ngài nghỉ ngơi một lát trước."
Lời này nói đúng ý Tô Hoài Minh, cậu thuận miệng nói: “Tốt ghê."
Ngủ gật thì có người mang gối đến, Phó Cảnh Phạn tốt nhất nên đến muộn một chút, để cậu ngủ một giấc trước.
Thư ký Chu: "??? Hả?"
Tô Hoài Minh hoàn hồn, chữa cháy nói: "Công việc bận rộn, chứng tỏ sự nghiệp của Cảnh Phạn phát triển tốt, đây là chuyện tốt, tôi mừng cho anh ấy."
Thư ký Chu không thể chấp nhận cách nói này, nhưng cô ấy biết điều, không hỏi thêm nữa.
Đến phòng tiếp khách, Tô Hoài Minh vừa ngồi xuống, lập tức có người mang cà phê và đồ ngọt đến, còn sợ Tô Hoài Minh buồn chán, mang đến nhiều loại tạp chí, thái độ phục vụ rất tốt.
“Tô tiên sinh, tôi còn phải làm việc, lát nữa gặp lại." Thư ký Chu nói.
Tô Hoài Minh gật đầu với cô
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sau-khi-buong-xuoi-show-thieu-nhi-toi-bong-noi-tieng/3447915/chuong-3.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.