Trong phi kiệu lan truyền khí tức sâu thẳm khó lường, đồng tử của Ứng Thiên Thu co lại, nhìn chằm chằm vào Kỷ Ninh không chớp mắt. Hắn yên lặng một lúc rồi đột nhiên đi về phía cậu.
Thân thể ấu thú nhỏ bé Kỷ Ninh đang trú ngụ làm sao có thể chịu nổi khí tức đáng sợ như vậy được. Cậu run lẩy bẩy nằm sấp xuống mặt đất, suýt chút nữa thì không chống đỡ nổi. Sau đó bỗng nhiên được một đôi tay lạnh lẽo nhẹ nhàng nhấc lên.
"Ù——"
Trường kiếm sắc bén bay ra khỏi vỏ phát ra tiếng rít chói tai trong không trung, Tần Như Vọng cầm kiếm chỉ thẳng về phía Ứng Thiên Thu. Khí tức tử vong va chạm với linh khí làm nổi lên một trận cuồng phong, đồ đạc bên trong kiệu nhanh chóng trở thành một đống hỗn độn, yêu thú bên ngoài cảm nhận được nguy hiểm lập tức bị kinh hãi, bắt đầu hoảng sợ chạy loạn bốn phía xung quanh làm cho phi kiệu bị rung lắc dữ dội.
"Thiên Thu, mau dừng lại!"
Mắt thấy thân kiệu đã bắt đầu nứt ra, thiếu nữ lập tức hô lớn ngăn cản bọn họ: "Ánh Tuyết, ngươi mau bảo Tần Như Vọng dừng lại đi!"
Động tĩnh trong kiệu quá lớn nhanh chóng làm kinh động đến bên ngoài. Chỉ một lúc sau, rất nhiều hộ vệ tuần tra đã cưỡi toạ kỵ bay tới, bao vây xung quanh chiếc phi kiệu lớn nhất, rồi đồng loạt rút kiếm ra và cao giọng hô to.
"Tôn chủ, người không sao chứ? Có chuyện gì xảy ra vậy ạ?"
Xuyên qua rèm cửa, Kỷ Ninh nhìn thấy rất nhiều bóng người màu đen bên
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sau-khi-bo-roi-muoi-vi-nam-chinh-toi-chay-tron-that-bai/921886/chuong-21.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.