Khi đến Dịch Túc có chút bất an, dù sao Diệp Sơ Hạ cũng là một đứa nhỏ sỏi đời, sợ con gái mình bị dắt đi mà không hề có ý thức mình bị lừa gạt, nhưng khi rời đi, ông lại hài lòng trở về, chỉ cần con gái của ông không chịu thiệt gì, đối với ông như vậy là tốt rồi, những thứ khác đều có thể bỏ qua.
Dù sao khi còn nhỏ, ông đã nuôi dạy con gái mình theo kiểu phá của, lúc đó có rất nhiều lời ra tiếng vào, nhưng ông có để ý bao giờ đâu?
Đối với Dịch Túc, cuộc sống là của riêng mình, quan tâm đến ý kiến của người khác làm gì?
Tất nhiên, việc này cần phải có một trái tim kiên cường, Dịch Túc có thể tự mình làm được việc này, nhưng đối với con của mình thì luôn khiến người ta không khỏi lo lắng.
Nhưng nhìn trạng thái chung sống của hai đứa hiện tại, Dịch Túc cảm thấy nó có thể kéo dài rất lâu, dù sao với bối cảnh gia đình của họ, những lời bàn tán sau lưng thì họ không thể nghe thấy, mà giáp mặt thì cũng không ai không biết điều như vậy.
Khi Dịch Nam Yên nhìn thấy Dịch Túc bước vào thang máy, cô lập tức đóng cửa lại và lao về phía Diệp Sơ Hạ: "Diệp Sơ Hạ! ── a a a, tức chết tôi rồi!──"
Không hiểu sao phải chịu nỗi oan thấu trời như vậy, Dịch Nam Yên cảm thấy mình thật là một cô gái thảm thương.
Diệp Sơ Hạ vẻ mặt vô tội: "Em đã giải thích rồi mà."
"Đó
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sau-khi-biet-cot-truyen-toi-he-voi-nu-phu/3428970/chuong-80.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.