Ngày hôm sau Diệp Sơ Hạ tỉnh dậy, trông tràn đầy sức sống, Dịch Nam Yên trước nửa đêm ngủ không ngon, sau nửa đêm cũng ngủ không ngon giấc, nên khi thức dậy, dưới mắt cô hơi xanh đen, nếu là bình thường thì tình huống này đủ để khiến cô, người có thể dành hai ba giờ mỗi ngày cho việc chăm sóc sắc đẹp cảm thấy khó chịu, nhưng hiện tại Dịch Nam Yên lại không hề có suy nghĩ như vậy.
Khi cô tỉnh dậy, Diệp Sơ Hạ vẫn chưa dậy, chế độ làm việc và nghỉ ngơi của Dịch Nam Yên quá quy luật đã khiến cho chế độ làm việc nghỉ ngơi được coi là bình thường của Diệp Sơ Hạ trông càng lười biếng. Tối qua ngủ quên Dịch Nam Yên cũng không chịu buông tay, cho nên bây giờ cô vẫn đang ôm Diệp Sơ Hạ trong vòng tay, cánh tay cô tê dại do giữ nguyên một tư thế quá lâu, cử động nhẹ cũng cực kỳ khó chịu, nhưng Dịch Nam Yên lại không hề hay biết, cô cúi đầu nhìn Diệp Sơ Hạ, trong cự ly gần, khuôn mặt trắng ngần thanh tú, cơ thể mềm mại ấm áp, tỏa ra hơi thở hút hồn.
Nghĩ đến chuyện tối qua, Dịch Nam Yên chột dạ, lập tức cảm thấy ngượng nghịu, tay chân không biết cử động như thế nào, ngay lúc cô đang định lén lút buông đối phương ra thì nhìn thấy người trong lòng mình mở mắt.
Bốn mắt nhìn nhau, Dịch Nam Yên có chút choáng váng, miệng lại không thể khống chế: "Em đói không?"
Diệp Sơ Hạ chớp mắt: "Có một chút."
"Chị đi gọi đồ ăn." Dịch
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sau-khi-biet-cot-truyen-toi-he-voi-nu-phu/3351992/chuong-43.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.