Nấu mì cũng không phải là việc phức tạp, Diệp Sơ Hạ nhanh chóng bưng hai bát mì lên bàn, xét thấy Dịch Nam Yên ăn đồ cay sắc mặt không thay đổi, Diệp Sơ Hạ thậm chí còn tìm một lọ tương đậu cay.
Khẩu vị ăn uống của Diệp Sơ Hạ tương đối nhạt nhẽo, nếu phải nói thứ nàng thích thì có lẽ là đồ ngọt, nhưng nàng sẽ không cố ý cho nó vào những bữa ăn thường ngày của mình, hiện tại cũng chỉ rắc hạt vừng lên trên.
Dịch Nam Yên thật sự muốn nói, tôi không đói, vả lại, bản thân em cũng chỉ có nửa bát, tại sao lại múc đầy bát cho tôi?
Nhưng nghĩ đi nghĩ lại, Dịch Nam Yên vẫn không mở miệng, ngược lại cầm đũa im lặng ăn.
Dù sao thì đó cũng là tấm lòng, chưa kể lâu lắm rồi cô mới thấy nàng xuống bếp, nếu bỏ lỡ lần này thì không biết sẽ phải đợi đến khi nào.
Về mùi vị, hương vị của mì đương nhiên không ngon bằng mì tự làm thông thường của nhà Dịch Nam Yên, và cách nấu của người bình thường thường khác với cách nấu trong nhà hàng, không ngon bằng đầu bếp nấu, nhưng Dịch Nam Yên nghĩ rằng món mì này có thể đã được hạ một loại phép thuật đặc biệt nào đó, nếu không thì làm sao cô có thể cảm thấy nó lại ngon hơn tất cả những món mì cô từng ăn?
Nó ngon đến mức cô thậm chí còn phớt lờ việc mình không đói.
Diệp Sơ Hạ có chút kinh ngạc, đối với người vốn không ăn nhiều như nàng, thật khó
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sau-khi-biet-cot-truyen-toi-he-voi-nu-phu/3344476/chuong-39.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.