Sở Phi Ly giúp Thẩm Tử Sơ cởi hết quần áo ướt, vất vả lắm mới thay xong đồ cho cậu, nhưng nhìn đống quần áo kia, anh lại ma xui quỷ khiến mà vươn tay vuốt nhẹ.
Những thứ mỏng manh này từng kề sát da thịt của cậu ấy.
Nhiệt độ máy điều hòa trong phòng bật hơi cao, Sở Phi Ly thấy rõ màu ửng đỏ trên gương mặt Thẩm Tử Sơ. Trong không gian nhỏ hẹp, mùi hương dễ chịu vương vấn xung quanh khiến cổ họng co thắt, anh cầm bộ đồ lên, nhẹ nhàng áp lên mũi.
Chợt nhận ra mình đang làm gì, cơ thể Sở Phi Ly lập tức cứng đờ.
Anh mím môi, bỏ quần áo ẩm ướt vào máy giặt.
Làm sao bây giờ… Muốn cất đi quá.
Nhưng nếu có ý nghĩ này thì chính là phạm tội.
Ánh mắt Sở Phi Ly đầy suy ngẫm, anh hít một hơi sâu, cuối cùng cũng xoa dịu tâm tình đó của mình.
Khi anh ra khỏi phòng, Đỗ Đường Chu trên ghế sô pha đang xoa vuốt mèo, còn Khỏa Khỏa đang tỏ vẻ tôi-không-hề-vui.
Cảnh tượng này khiến khóe miệng Sở Phi Ly vô thức cong lên. Anh ôm chăn đệm bước tới cạnh Đỗ Đường Chu.
Thẩm Tử Sơ đang chiến đấu trong lòng Đỗ Đường Chu ngẩng nhìn Sở Phi Ly cầu cứu, ai ngờ anh lại phì cười: “Xem ra nó thích ông lắm.”
Thẩm Tử Sơ: -////- Thật luôn? Đậu má, đành mặc cho anh ta ôm một đêm vậy. Ài, ai bảo cậu nhẹ dạ.
Vì thế đêm hôm đó Thẩm Tử Sơ cứ thế thiêm thiếp ngủ, Đỗ Đường Chu thì coi cậu như búp bê mà ôm mãi không buông tay.
Không
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sau-khi-bien-thanh-meo-cua-nam-than/4550932/chuong-21.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.