Sau giờ cơm tối, Sở Phi Ly mới mang theo Thẩm Tử Sơ đến cửa hàng làm thẻ tên. Để phòng ngừa chuyện hôm qua tái diễn, anh cẩn thận nói rõ địa chỉ và số điện thoại của mình với chủ quán, nhờ ông ta khắc hết các thông tin đó lên mặt thẻ.
Đợi chừng một tiếng đồng hồ, thẻ tên đã được khắc xong.
Miếng thẻ mà anh chọn cho Thẩm Tử Sơ có màu hồng, còn đeo thêm một chiếc chuông nhỏ.
Vừa nhìn thấy phong cách kia, Thẩm Tử Sơ lập tức âm thầm từ chối. Cậu là gay thật, nhưng cậu tuyệt đối không thích cái màu bóng lộ này.
“Meo!” – Cậu không đổi màu khác được à? Sở Phi Ly mỉm cười, buộc chặt chiếc chuông cho mèo con: “Đừng phá.”
Thẩm Tử Sơ bi phẫn vô cùng. Chuyện hôm qua cũng làm cậu sợ, tuy nhiệm vụ thăm dò chỉ còn khoảng mười tám tiếng nhưng cậu vẫn không dám đi thực hiện, nguyên nhân cũng bởi cậu không đeo thẻ tên, sợ lại bị ai đó bế đi mất.
Trong lúc Sở Phi Ly đeo vòng cổ lên, Thẩm Tử Sơ bực bội muốn chết mà không thể làm gì hơn, phải cắn răng nhịn không tặng cho anh một vuốt. Khó khăn lắm mới buộc xong dây, ấy thế mà anh còn nghịch cái chuông trước cổ cậu nữa.
Nghịch cái đầu cậu! Mẹ kiếp, ông đây phải khô máu với cậu!
Sở Phi Ly cười thầm, ỷ vào ưu thế chiều cao cúi nhìn mèo con quấn bên chân. Thẩm Tử Sơ không cách nào nhảy lên trên được, cuối cùng không thèm cào anh nữa, ngồi tự kỷ một góc, thở một hơi thật dài.
Sở Phi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sau-khi-bien-thanh-meo-cua-nam-than/4550919/chuong-8.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.