Chỉ thông báo nhiệm vụ hoàn thành mà mất cả nửa ngày, Thẩm Tử Sơ sợ đến toát mồ hôi lạnh, mãi tới khi nghe xong mới dám thở phào một hơi.
Mà Sở Phi Ly vừa bị liếm cằm hoàn toàn chẳng hiểu gì, ánh mắt lộ rõ nét vui vẻ: “Dính người thật, xem ra đặt tên Bé Bánh Nếp là đúng rồi.”
Thẩm Tử Sơ hừ hừ hai tiếng, bày tỏ sự bất mãn sâu sắc đối với cái tên này.
Bé cái gì bánh cái gì hả, cậu không biết mấy cái chữ đó!
Ẻo không để đâu cho hết.
[Độ thân mật nghĩa là gì hả, mày giải thích cho tao chút đi?]
[Độ thân mật mà còn phải giải thích? Nói chung là nó chia ra các giai đoạn khác nhau, độ thân mật 30 là bạn bè, 60 là người thân cận, 90 là người cực kỳ quan trọng.]
Thẩm Tử Sơ trầm mặc: [Cho nên độ thân mật của tao bây giờ là?]
[1.]
Thẩm Tử Sơ: “…” Ông bạn, cú đánh này đau đấy.
Cậu tốt xấu gì cũng thích Sở Phi Ly suốt mấy năm ròng, giờ lại nghe nói độ thân mật của hai người chỉ có 1, nói không hụt hẫng là nói dối. Có điều cái hệ thống mèo ngoan trọn đời này cũng hơi hài hước quá rồi, lẽ nào cậu còn phải hi sinh vì chủ như mấy chú chó trung thành hay sao? Thẩm Tử Sơ nghĩ mà rùng mình, tự ảo tưởng tự hù mình sợ mất vía.
“Bé Bánh Nếp, tao phải làm việc đây.”
Sở Phi Ly thả Thẩm Tử Sơ xuống, cậu lập tức lấy lại phong thái lạnh lùng cô độc như khi còn là người, hừ hừ mấy
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sau-khi-bien-thanh-meo-cua-nam-than/4550913/chuong-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.