Quả nhiên giống như lời mà bác sĩ đã suy đoán, giữa trưa thì Giang Diệc tỉnh lại.
Sau khi cậu tỉnh thì y tá thông báo cho Tư Kinh Mặc ngay, Tư Kinh Mặc gọi điện cho Giang Húc.
Giọng của Giang Húc còn buồn ngủ nhập nhèm, khi nghe Tư Kinh Mặc nói thì tỉnh lại trong nháy mắt: "Được, tôi đến ngay đây."
Sau khi Giang Diệc tỉnh táo lại, dựa theo yêu cầu của bệnh viện thì người nhà có thể vào thăm, nhưng phải đứng xa phòng cách ly.
Chỉ có thể đứng từ xa nhìn xuyên qua lớp thủy tinh thật dày của phòng cách ly.
Giang Húc vội chạy lên lầu, y tá dẫn hai người đi thay quần áo, sát trùng rồi mới cho hai người vào.
Lúc đi vào, Giang Diệc đã tỉnh táo, đầu cậu ướt nhẹp mồ hôi, trên mặt đỏ ửng dị thường.
Lúc trống thấy Tư Kinh Mặc và Giang Húc, ánh mắt cậu sáng bừng lên: "Tư ca! Ba!"
Giang Húc nghe được câu này thì không vui cho lắm quả nhiên là có bạn trai thì sẽ gọi bạn trai trước, còn người làm ba như ông chỉ có thể xếp sau.
"Khá hơn chút nào không?" Giang Húc hỏi.
"Đói không?" Tư Kinh Mặc hỏi.
Giang Diệc không có sức để đứng lên, chỉ có thể dựa vào đầu giường dùng tay ra hiệu cho bọn họ, lộ ra một nụ cười yếu ớt: "Con ổn hơn rồi, vừa nãy chị y tá có đút cháo, không đói nữa."
Tư Kinh Mặc nhìn mà đau lòng, lông mày nhíu chặt.
Ba người không nói gì thêm, chỉ nói vài ba câu đơn giản, sau đó thì y tá dẫn Giang Húc và Tư Kinh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sau-khi-bien-o-toi-bi-doi-thu-mot-mat-mot-con-danh-dau/1181134/chuong-80.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.