"Dạ cái gì mà dạ?" Lão Từ trừng mắt với hai người. "Các trò xem chuyện tốt mà các trò đã làm đây này, không có chuyện gì tự nhiên hẹn nhau ra ngoài làm gì? Đã hẹn hò thì thôi đi, bị người ta chụp lén mà còn không biết! Bị người chụp lén thì coi như thôi, tung lên diễn đàn thì còn chấp nhận được, còn hai trò thì hay rồi, không nhanh chóng tìm nhân viên quản lý xóa bài viết đi, còn dám đăng nhập diễn đàn đăng bài lên?"
"Đã đăng bài thì thôi, không làm sáng tỏ không nói, các trò còn quang mình chính đại thừa nhận?"
Lão Từ nói một hơi, Giang Diệc và Tư Kinh Mặc không có phản ứng gì, còn ông thì tự làm mình tức xì khói.
Giang Diệc ngẫm nghĩ một lúc lâu, mới hạ giọng hỏi Tư Kinh Mặc ở bên cạnh: "Lão Từ...... Ý của thầy ấy là mặc kệ chúng ta hả?"
"Có lẽ vậy." Tư Kinh Mặc nhỏ giọng đáp lại.
"Các trò tưởng tai tôi điếc à?" Hai người tự cho là thì thà thì thầm, nhưng tất cả đều truyền đến tai lão Từ không sót một chữ, khiến ông càng giận hơn nữa.
"Các trò xem lại cái trò đi! Tôi phải nói sao với các trò mới tốt đây? Chủ nhiệm khối biết chuyện này, tối hôm qua ngủ không ngon giấc. Rạng sáng hôm qua đã gọi điện cho tôi, sáng nay tôi vừa dậy, ông ấy lại gọi tới! Ông ấy không ngủ được nhưng tôi muốn ngủ mà! Hai người các trò nói thử xem, giờ là lúc nào rồi mà hai trò còn nói chuyện yêu đương, đây không phải là cố ý khiến
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sau-khi-bien-o-toi-bi-doi-thu-mot-mat-mot-con-danh-dau/1181111/chuong-57.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.