Sau khi nghe được lời nói này của Tư Kinh Mặc, những phiền muộn trong lòng Giang Diệc bị quét sạch sành sanh trong nháy mắt, cả người thả lỏng hơn nhiều.
"Thôi, lần này chúng ta cố giành hạng nhất nhé!" Giang Diệc tràn đầy ý chí chiến đấu.
Khóe mắt Tư Kinh Mặc cong cong, nhẹ nhàng đáp lời.
Nhưng trời không chiều lòng người, không có chuyện gì nói thế là sẽ thành thế đấy
Buổi chiều khi thi chạy 800m nam, Tư Kinh Mặc không phụ kì vọng của mọi người mà giành được giải nhất thêm lần nữa, học sinh ban một lại trở nên kích động. Đương nhiên không chỉ có người ban một kích động, những nữ sinh thích Tư Kinh Mặc trong trường càng kích động hơn nhiều.
Vừa thi xong, một đám người chen chúc lên tặng nước tặng hoa.
Tư Kinh Mặc không nhận thứ gì cả, đi ra khỏi đám đông ngồi xuống bên cạnh Giang Diệc.
"Chậc chậc chậc." Giang Diệc tặc lưỡi.
Tư Kinh Mặc không khỏi quay sang nhìn Giang Diệc.
Giang Diệc nói: "Được săn đón ghê nhỉ, hôm qua tôi giành được giải nhất cũng chẳng thấy nữ sinh đến nhiều như thế."
Đây chỉ là câu nói theo bản năng, cho nên khi nói câu kia Giang Diệc cũng không phát hiện trong lời nói của mình có ý ghen tuông khác thường.
Ngược lại là Tư Kinh Mặc trố mắt ra nhìn một lát, khó mà tin được nhìn Giang Diệc, bờ môi hơi run rẩy: "Cậu...... giận à?"
Cả người Giang Diệc cứng đờ trong chớp mắt, cảm xúc không thể gọi tên cuộn trài nơi đáy lòng, Giang Diệc không rõ đây là loại cảm giác gì, nhưng quả thực
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sau-khi-bien-o-toi-bi-doi-thu-mot-mat-mot-con-danh-dau/1181099/chuong-42.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.