Edit: Hạ Uyển
Beta: Diệp Song Nhi
****************
Hình như lúc tới đây cậu không giới thiệu rõ ràng về giới tính của mình, Tư Kinh Mặc giới thiệu như vậy cũng không trách được.
Nghĩ tới đây, Giang Diệc lại thấy có chút buồn cười.
"Đi, bây giờ biết tôi là Omega rồi, có đi theo tôi không?" Giang Diệc hỏi.
Phương Phàm vẫn không thể tin được.
Giang Diệc không mang theo điện thoại, nhưng cũng may là cậu có mang theo máy định vị danh tính. Bây giờ quốc gia bảo vệ Omega rất chặt chẽ, mỗi một Omega sẽ được phát một máy định vị báo động chuyên dụng.
Lấy ra máy định vị cho Phương Phàm nhìn, trong mắt Phương Phàm còn vẻ giật mình.
Giang Diệc cất máy định vị, lại hỏi một câu: "Máy định vị của cậu đâu?"
Sự căng thẳng của Phương Phàm cuối cùng cũng được thả lỏng: "Ở trong cặp......"
Nói xong câu đó, đột nhiên Phương Phàm khóc lớn lên: "Ô ô ô....."
"Tại sao lại khóc?" Giang Diệc vò đầu, nhíu mày, thật sự là sẽ không an ủi người.
Đôi mắt Phương Phàm đỏ hồng nức nở nói: "Bị dọa...... Làm tớ sợ muốn chết......"
Giang Diệc có chút đau lòng, đưa tay vỗ vỗ lưng Phương Phàm, đặt mình vào hoàn cảnh của người khác mà suy nghĩ, nếu như người phát tình là mình, gặp được tình huống này, ước chừng cậu cũng sẽ sụp đổ.
Giang Diệc đỡ Phương Phàm: "Được rồi, đừng khóc nữa. Cậu có tự đi được không? Chúng ta trở về phòng học trước."
Phương Phàm đi không được, bây giờ chân của cậu ta mềm nhũn, lúc nào cũng có thể trực tiếp bị ngã trên mặt đất.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sau-khi-bien-o-toi-bi-doi-thu-mot-mat-mot-con-danh-dau/1181078/chuong-24-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.