Chương trước
Chương sau
Lúc Lạc Hàm Hàm bế Cố Thừa Trạch đi đến công ty giải trí Tầm Mộng. Vương Tranh ngồi trong phòng làm việc điên cuồng gõ bàn phím đôi co với đám antifan của Lạc Hàm Hàm.

Người đàn ông cao to vạm vỡ vùng Đông Bắc chật vật ngồi trên ghế, tốc độ gõ bám phim siêu nhanh, vừa gõ vừa chửi, hình ảnh này có vẻ không được đẹp lắm.

Lạc Hàm Hàm: “…”

Lạc Hàm Hàm cảm thấy mặc dù Vương tổng không phải là vị CEO đạt tiêu chuẩn. Nhưng chắc chắn là nghệ sĩ hài đạt tiêu chuẩn.

Lạc Hàm Hàm tâm trạng phức tạp gõ cửa: “Vương ca.”

Vương Tranh tập trung cãi nhau với đám antifan, nghe thấy vậy liền quát: “Đừng làm phiền tao. Không thấy tao đang bận à.”

Lạc Hàm Hàm: « … »

Lạc Hàm Hàm giật giật mí mắt, nếu cứ để như vậy. Sớm muộn gì Vương Tranh trở thành người đàn ông trung niên nghiện internet.

Để tránh bi kịch này. Cô quyết định rút dây điện ra.

Vương Tranh đang chiến đấu đến đoạn cao trào nhất. Nhìn thấy màn hình máy tính đột nhiên tối sầm lại. Anh ta tức giận đập bàn, vì dùng lực quá mạnh thậm chí làm rơi mất mấy sợi tóc.

“Ai đó? Không còn mắt nhìn à? Mày có thích bị đuổi việc…. Đùa thôi! Tiểu Lạc đấy à? Cô đến lúc nào vậy? Tại sao không gọi điện báo trước cho tôi?”

Sau khi nhìn rõ khuôn mặt của người kia, Vương tổng vốn đang rất tức giận khuôn mặt dữ tợn hung ác như đại ca xã hội đen, sắc mặt ngay lập tức thay đổi, nở nụ cười khuôn mặt đỏ bừng, xấu hổ hơi cúi đầu xuống vỗ cái trán sáng bóng của mình.

Anh ta không dám chạm đầu vì sợ chẳng may rụng hết tóc.

Lạc Hàm Hàm nhìn anh ta một giây trước từ chú hổ hung dữ biến thành chú mèo Hello Kitty e thẹn. Vẻ mặt một lời khó có thể nói hết: “Vừa nãy tôi gọi anh rồi nhưng anh không để ý.”

Vương Tranh ngây người ra, nhớ lại đúng vừa nãy ai đó gọi mình. Anh ta lườm mắng mau cút đi…

Ồ!

Tình huống có hơi xấu hổ.

Vương Tranh im lặng một lúc, vì muốn chuyển chủ đề nên lôi tổ chương trình “Nhật ký thú cưng” ra mắng.

“Quá đáng! Bọn họ đúng là quá đáng.” Vương Tranh xắn tay áo lên lông mày nhíu lại biến thành hình chữ ‘xuyên’. Định dùng nắm đấm để dạy bảo đối phương: “Tiểu Lạc, cô đừng lo lắng. Tôi đi đến đó đánh nhau với bọn họ một trận.”

Có một ông chủ như Vương Tranh thực ra cảm thấy an toàn ở mức độ nhất định. Lạc Hàm Hàm cảm thấy không cần thiết làm như vậy: “Đừng nóng giận. Sau này đều là người một nhà. Đừng cãi nhau.”

“Người một nhà?” Vương Tranh sửng sốt: “Người một nhà là sao? Ai là người một nhà?”

Lạc Hàm Hàm ôm Cố Thừa Trạch vào lòng, khuôn mặt nhỏ nhắn xinh đẹp pha chút lười biếng như đang nằm sưởi nắng: “Tôi đã mua lại tổ chương trình.”

“Sau này chương trình ‘Nhật ký thú cưng’ thuộc về chúng ta.”

Vương Tranh trợn trừng mắt lên, ngơ ngác há hốc mồm, hoảng sợ không nói lên lời, một lúc sau, từ từ giơ tay lên khép miệng lại, vẻ mặt thán phục giơ ngón cái lên.

“Lạc ca trâu bò. Quả thực trâu bò.”

Vương Tranh lại một lần nữa tâm phục khẩu phục Lạc Hàm Hàm: “Lạc baba… nhầm Tiểu Lạc. Cô định làm gì tiếp theo?”

Lạc Hàm Hàm nhắm mắt lại, vuốt ve chú mèo mướp béo trong lòng: “Tổ chương trình đang ngồi chờ trong phòng họp. Anh là người chủ trì mới của tổ chương trình. Hãy đi đến đó nói quy tắc của công ty cho bọn họ nghe.”

Vương Tranh ngây người ra. Nhanh chóng hiểu ý của Lạc Hàm Hàm. Anh ta mỉm cười. Ánh mắt lúc trước không thông minh lắm lộ ra tia sắc bén.

“Cứ giao việc đó cho tôi. Tôi giúp bọn họ hiểu quy tắc là gì.”

Vẻ mặt Vương Tranh không còn sự hài hước nữa. Lạc Hàm Hàm lười biếng dựa vào tường nhìn bóng lưng rời đi anh ta.

Nhìn anh ta lúc này giống vị đại ca điềm tĩnh đáng tin cậy. Bóng lưng đó tạo cho người khác cảm giác an toàn.

Lạc Hàm Hàm nhìn theo hướng anh ta rời đi. Đôi mắt xinh đẹp tĩnh lặng như mặt hồ hòa trộn khó hiểu sầu thẳm tĩnh mịch.

Thực ra, cô không phải không tức giận.

Lạc Hàm Hàm vuốt ve bộ lông Cố Thừa Trạch, vẻ mặt không cảm xúc từ từ thu hồi tầm mắt.

Lúc cô nổi giận vô cùng đáng sợ.

Trong phòng họp, tổ chương trình “Nhật ký thú cưng” nơm nớp lo sợ. Vẻ mặt ai cũng u ám như đám mây đen.

Bọn họ cảm thấy khó hiểu, mới ngủ một giấc, bầu trời bỗng nhiên thay đổi.

Đặc biệt là… ông chủ mới của bọn họ nhìn không hề giống tổng giám đốc của một công ty giải trí. Mà nhìn giống đại ca xã hội đen.

Đại ca Vương Tranh oai phong ngồi trên ghế, hai tay đặt tay cầm của ghế, thân hình cường tráng vạm vỡ nghiêng về phía trước. Khuôn mặt thô kệch hung tợn để lộ vẻ mặt nghiêm nghị. Khí chất tỏa ra vô cùng mạnh mẽ khiến cả tổ chương trình hoảng sợ.

Lý Quân- người phụ trách ban đầu cẩn thận lên tiếng, đầu tiền nở nụ cười lấy lòng, dùng giấy lau mồ hôi trên trán hỏi: “Vương tổng, tiếp theo ngài có chỉ thị gì không?”

Vương Tranh nhìn hắn ta, giọng nói khiến người ta cảm thấy áp lực: “Cậu có biết bây giờ Lạc Hàm Hàm là nghệ sĩ của công ty chúng tôi không?”

Lý Quân tim đập thình thịch, thầm mắng trong lòng “không hay rồi”. Vương Tranh đang muốn đòi lại công bằng cho Lạc Hàm Hàm.

Hắn ta bị dọa khuôn mặt trắng bệch, muốn khóc không ra nước mặt, run rẩy biện minh: “Hiểu lầm! Vương tổng chỉ là hiểu lầm. Nếu tôi biết sớm…”

“Biết sớm hơn thì làm được gì?” Vương Tranh nhìn hắn ta chế nhạo: “Tôi không quan tâm lý do của cậu là gì, chọc vào người không nên dây vào thì phải trả một cái giá lớn.”

Lý Quân nghe thấy vậy thì trố mắt ra, bàng hoàng, cảm thấy câu nói này nghe rất quen.

Đó không phải là lời hắn ta nói lúc evil edit Lạc Hàm Hàm sao? Lý Quân khuôn mặt tái mét lại. Sông có khúc người có lúc, hắn ta vội vàng khóc lóc cầu xin: “Vương tổng, tôi thực sự biết lỗi rồi. Xin ngài đừng đuổi việc tôi. Tôi bây giờ chỉ biết vào chén cơm này…”

“Bây giờ cậu nói mấy lời này đã quá muộn rồi.” Vương Tranh không hề bị lay động, nghiêm khắc nói: “Không chỉ cậu, đạo diễn tổ hậu kỳ tham gia vào lần evil edit đều bị đuổi việc hết.”

Lý Quân ngay lập tức cúi đầu xuống, đang định năn nỉ thêm. Nghe thấy câu nói của Vương Tranh.

“Mấy người có biết quy tắc là gì không?”

“Ở Tầm Mộng, Lạc Hàm Hàm chính là quy tắc.”

Ngày đầu tiên tổ chương trình ‘Nhật ký thú cưng’ sáp nhật vào công ty giải trí Tầm Mộng. Liền bị ông chủ ra oai phủ đầu.

Thủ đoạn sấm rền gió cuộn của Vương Tranh khiến bọn họ nhớ mãi trong lòng một điều.

Lạc Hàm Hàm chính lão đại thực sự của công ty.

Lạc baba nhầm, Lạc Hàm Hàm đang ôm Cố Thừa Trạch tựa vào hành lang. Thấy Vương Tranh hùng hổ bước ra từ phòng họp. Nâng mí mắt lên, hỏi: “Thế nào?”

Lưu ý: Truyện đăng tải duy nhất tại Blackcat2209.wordpress.com

Khi Vương Tranh nhìn thấy cô, vẻ mặt hung dữ ngay lập tức biến mất, người đàn ông cao 1m80 ngượng ngùng gãi đầu nói: “Ồ! Mọi chuyện diễn ra rất thuận lợi.”

“Tôi đã làm theo chỉ dẫn của cô, giữ vẻ nghiêm nghị nói ít quả nhiên khiến bọn họ sở hãi răm rắp nghe lời.” Vương Tranh nhếch khóe môi, để lộ hàm răng trắng bóc, thật thà nói: “Lúc đầu, tôi sợ không đóng được nữa nhỡ chẳng may làm hỏng thì phải làm sao bây giờ. Không ngờ rằng, mọi chuyện đơn giản hơn tôi nghĩ rất nhiều.”

“Lạc tỷ.”

Đột nhiên, Lạc Hàm Hàm nghe thấy tiếng Từ Triều Triều từ phía sau truyền ra.

Lạc Hàm Hàm quay lại nhìn, thấy cô nhóc vội vàng chạy tới, thở hổn hển, khuôn mặt đỏ bừng.

Chỉ vì quá tức giận.

Từ Triều Triều giơ điện thoại lên, tức đến mức phát khóc: “Lạc tỷ, chị mau nhìn thử đi. Tại sao bọn họ lại quá đáng như vậy.”

Lạc Hàm Hàm bối rối mở to mắt ra, nhìn vào màn hình của Từ Triều Triều, Dư Viện đưa ra lời phát biểu chính thức liên quan đến chương trình ‘Nhật ký thú cưng”.

[#weibo @Đây là Viện Viện]

Xin chào mọi người, mình là Dư Viện. Sau khi tập 2 chương trình phát sóng đã gây ra phản ứng trái chiều. Là một trong những khách mời thường trú của chương trình. Tôi cảm thấy mình cũng gánh một phần lớn trách nhiệm.

Tôi mong mọi người đừng vì tôi mà đi mắng chửi Lạc Hàm Hàm. Cô ấy không hề bắt nạt tôi. Tất cả đều là lỗi sai của tôi, do tâm lý của tôi không được tốt. Tôi tin Lạc Hàm Hàm không cố ý. Tôi không trách cô ấy. Mong mọi người hãy làm theo tôi cùng nhau tha thứ cho cô ấy. Cho cô ấy thêm một cơ hội.

Cuối cùng, tôi mong chương trình ngày càng trở nên nổi tiếng. Mong mọi người bĩnh tĩnh tiếp tục ủng hộ chương trình. Niềm vui của mọi người chính là niềm hạnh phúc của tôi. Yêu mọi người (chụt, chụt, chụt).]

Lạc Hàm Hàm sau khi đọc xong bài viết này, không có bất kỳ cảm xúc gì, trong lòng cô chỉ có một suy nghĩ.

Mùi trà nồng nàn.

Thiệu Dương là người đầu tiên chia sẻ lại bài viết Dư Viện. So với ẩn ý ngầm khó hiểu của Dư Viện, bài viết của Thiệu Dương đi thẳng vào vấn đề.

[# weibo @MC801- Thiệu Dương #–

Dư Viện em quá tốt bụng. Đến tận bây giờ em nguyện ý lên tiếng giải thích thay cho Lạc Hàm Hàm. Nhưng với tư cách khách mời đặc biệt xuất hiện trong tập lần này. Tôi cảm thấy mình lên tiếng vạch trần sự thật và đòi lại công bằng cho Dư Viện.

Trên thực tế, Lạc Hàm Hàm thực sự bắt nạt chèn ép Dư Viện. Những gì được phát sóng chỉ là phần nổi trên tảng băng. Còn rất nhiều chuyện quá đáng hơn. Ví dụ như là chê Kẹo Sữa xấu. Điều khiến mọi người cảm thấy khó chịu cô ta năm lần bảy lượt kém fame Cố ảnh đế.

Có rất nhiều chuyện khác nhưng tôi không muốn nói ra. Tôi chỉ muốn hỏi Lạc Hàm Hàm một câu. Là một nữ nghệ sĩ chẳng lẽ cô không có liêm sĩ không có điểm mấu chốt sao.]

Nhờ Thiệu Dương đứng ra làm chứng, cư dân mạng càng trở nên phẫn nộ hơn. Trên mạng xuất hiện làn sóng tẩy chay. Nhất quyết đuổi bằng được Lạc Hàm Hàm ra khỏi giới giải trí.

[Ha ha. Hối hận lần trước vì chuyện Dương Thái tôi đứng ra bênh vực cô. Bây giờ xem ra đúng nghệ sĩ thế nào công ty thế đấy. Cô và Dương Thái đúng rác rưởi như nhau.]

[Ngày nào cũng vào bình luận hỏi: Bao giờ Lạc Hàm Hàm mới rời khỏi giới giải trí? Lạc Hàm Hàm mau chóng nói lời xin lỗi với Dư Viện? Lần này không có Thiệu Dương nghĩa khí nói ra sự thật. Không khóe lần này chúng ta lại bị Lạc Hàm Hàm lừa!]

[Thoát fan. Tôi nghi ngờ chuyện Dương Thái là Lạc Hàm Hàm cố tình tung ra để tẩy trắng. Bây giờ cô ta không còn giả vờ được nữa, cô ta lộ khuôn mặt thật haha.]

[Kể từ hôm nay, Thiệu Dương trở thành chồng mới của tôi. Tam quan chính thực nghiêm chỉnh. Còn đứng ra bảo vệ Thiệu Dương, yêu!]

Từ Triều Triều vẫn chưa biết chuyện Lạc Hàm Hàm đã mua lại tổ chương trình ‘Nhật ký thú cưng’. Cô ấy đọc bình luận trên mạng, lo lắng: “Lạc tỷ, hay là em thuê người rút hotsearch xuống.”

“Em định thuê ai vậy?” Lạc Hàm Hàm vuốt ve chú mèo đang nằm ngoan ngoãn trong lòng, bình tĩnh nói: “Không cần phải làm như vậy.”

“Nhưng…” Từ Triều Triều do dự, nếu cứ để như vậy, cư dân mạng thực sự sẽ đuổi bọn họ ra khỏi giới giải trí mất.

Lạc Hàm Hàm thấy cô nhóc sốt ruột liền làm mới lại trang chủ weibo. Chỉ vào hotsearch mới nhất: “Em đọc thử đi.”

Từ Triều Triều bối rối quay sang nhìn, lẩm bẩm: “Tổ chương trình ‘Nhật ký thú cưng’ gửi lời xin lỗi đến Lạc Hàm Hàm- người bị evil edit.”

Từ Triều Triều: « …??? »

Chuyện gì đang xảy ra???

Nhìn cô ấy ngạc nhiên đến mức há hốc mồm ra. Lạc Hàm Hàm “dịu dàng” giúp Từ Triều Triều khép cằm lại: “Chuyện là như vậy. Từ giờ chương trình ‘Nhật ký thú cưng’ thuộc về công ty chúng ta.”

Từ Triều Triều: “???”

Từ Triều Triều từ từ hiện lên dấu hỏi.

Rốt cuộc cô ấy bỏ lỡ mất chuyện gì?

Từ Triều Triều vội vàng ấn vào xem trang web chính thức của tổ chương trình. Quả nhiên trang web chính thức công bố đoạn video dài 5 tiếng chưa qua chỉnh sửa cắt ghép. Đảm bảo đúng 100% những gì đã được quay lại ở trường quay. Còn dùng font chữ màu đỏ và ghim ở trang chủ.

Ngay bên dưới đoạn video, là bài thông báo dùng font màu đen in đậm: “Thông báo đuổi việc những nhân viên liên quan vụ evil edit. Cái tên đầu tiên xướng lên chính là Lý Quân.”

Từ Triều Triều sau khi xem xong, chỉ biết im lặng.

Biểu cảm bây giờ của cô ấy là Σ(°Д°;

Cư dân mắng mắng chửi Lạc Hàm Hàm bây giờ cũng có biểu cảm tương tụ Σ(°Д°;

DM! Đảo ngược tình thế.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.