Cố Thừa Trạch- cuộc sống không còn gì luyến tiếc nằm ngửa bụng ra, đôi mắt mèo màu hổ phách tủi thân ngân ngấn nước mắt.
Lạc Hàm Hàm để tay lên cái bụng mềm mại của anh, chớp chớp mắt hỏi: “Có thích không?”
Thích MMP?
Cố Thừa Trạch lặng lẽ nuốt nước mặt. Một người mãnh mẽ không bao giờ rơi lệ. Anh thực sự không phải do tủi thân nên khóc đâu.
Bị ghép ghi hình trong 30 phút cuối cùng cũng hoàn thành. Lạc Hàm Hàm hài lòng thu tay về. Quay đầu lại nhìn PD: “Đủ thời lượng chưa?”
PD tâm trạng phức tạp: “Đủ… đủ rồi. Nhưng cô thực sự không muốn quay tiếp sao?”
Bất cứ nghệ sĩ nào tham gia chương trình cũng tìm đủ mọi cách để thu hút sự chú ý của khán giả. Thời lượng mỗi tập 2 tiếng rưỡi mong 2 tiếng máy quay hướng về phía mình. Lạc Hàm Hàm thì ngược lại, quay 30 phút là đúng 30 phút. Đi tham gia gameshow giống như đi thi vậy.
PD nhìn người phụ nữ ôm chú mèo ngồi trên sofa tắm nắng. Dưới ánh nắng mặt trời ấm áp một người một mèo hơi nheo mắt lại. Vẻ mặt lười biếng giống hệt nhau. Một vầng hào quang mờ nhạt nhẹ nhàng bao phủ lấy họ, hài hòa đến mức khó tin.
Ông ta chìm vào trong im lặng, lặng lẽ hướng camera về phía Lạc Hàm Hàm. Dưới ống kính làn da cô gái trắng như tuyết. Khuôn mặt nhỏ nhắn xinh đẹp không giống với người thật mà giống như nàng tiên bước từ bức tranh cổ. Cánh tay mảnh mai như búp sen ôm lấy chú
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sau-khi-bien-nam-chinh-thanh-meo-toi-chien-thang-nhan-sinh/2759776/chuong-10.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.