Nam thần của Vu Vi là Giang Dữ An, không chỉ Vu Vi, trong trường học có nhiều nữ sinh có nam thần giống cô. Giang Dữ An bộ dáng xuất chúng, tính cách lãnh khốc, ở tuổi dậy thì không lớn không nhỏ như vậy, dễ dàng hấp dẫn người khác nhất.
"Không biết có đau hay không?" Vu Vi lại nói.
Khẳng định đau đi, Thẩm Tri Ngôn nghĩ thầm, mắt cá chân của Giang Dữ An đều sưng lên, tâm tình không tốt đại khái cũng là vì đau đi.
"Bất quá nam thần chơi bóng rổ thật sự siêu soái a!" Vu Vi móc di động ra, có chút hưng phấn tiến đến Thẩm Tri Ngôn, nói: " Cậu xem, cậu xem!"
" Ân." Thẩm Tri Ngôn cúi đầu nhìn thoáng qua, là Giang Dữ An đang nhảy lên ném bóng rổ, sau đó cùng đồng đội vỗ tay chúc mừng - một tổ ảnh chụp.
Ảnh chụp có chút mơ hồ, đủ để thấy được người chụp ảnh lúc ấy tâm tình kích động như thế nào, bất quá Thẩm Tri Ngôn vẫn là thấy rõ,khi người nọ nhảy lên vạt áo nhấc lên, cùng đường cơ bắp đẹp phía dưới.
"Cơ bụng hảo đẹp! Muốn sờ a!" Vu Vi nhìn chính là một nữ nhi rất rụt rè, nhưng khi nói thật sự có thể biểu đạt ý tưởng của chính mình lên "người khác".
"Người khác" thiên mở đầu, nghĩ tới phòng y tế, hình dáng Giang Dữ An phảng phất, mặt cậu có chút hồng, ho nhẹ một tiếng, đối với Vu Vi làm ra một bộ dáng bất đắc dĩ, hỏi cô: "Cậu sửa xong bài thi hoá học sai rồi sao?"
"A!" Vu Vi kinh hô một tiếng che miệng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sau-khi-bi-vi-bang-son-cach-vach-coi-trong/218601/chuong-3.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.