Edit: Sương Tức
Thẩm Tri Ngôn cùng bà ngoại xem chương trình trung thu, điện thoại ném bên cạnh chẳng có động tĩnh gì. Bữa tối kết thúc cậu mới phát hiện điện thoại không biết khi nào đã tắt máy.
Cậu về phòng cầm cục sạc ra sạc điện thoại, đợi hai giây sau khởi động máy.
Âm thanh WeChat nhảy ra lên tục nhiều tin nhắn, có của bạn học, có bạn bè, có Sài Hồ gửi đến mấy video bắn pháo hoa, nhưng lại không có của người mà cậu muốn - Giang Dữ An.
Thẩm Tri Ngôn thở dài, đem điện thoại để một bên, đi xuống phòng bếp cầm một cái bọc nilon bỏ đồ ăn dư vào, nói với mẹ một tiếng rồi đi xuống lầu.
Ngày thường cũng giờ này cậu cũng mang đồ ăn đến cho Tiểu Hoàng, Tiểu Hoàng đã sớm quỳ rạp trên mặt đất chờ, thấy Thẩm Tri Ngôn lại đây, lập tức đứng dậy đi vòng ăn cái chén kiếm cơm của mình.
"Cho nè" Thẩm Tri Ngôn đem đồ trong bộc nilon bỏ vào trong chén của Tiểu Hoàng, Tiểu Hoàng vui sướng ăn nhanh chóng. Thẩm Tri Ngôn vươn tay, xoa xoa đầu Tiểu Hoàng, nói: "Xin lỗi, đã quên mang cho mày bánh trung thu rồi."
Tiểu Hoàng nào biết bánh trung thu là cái gì, cúi đầu ăn thực ngon lành.
Thẩm Tri Ngôn ngồi xổm một bên, chờ Tiểu Hoàng ăn gần xong mới đứng dậy.
Đột nhiên đứng dậy khiến máu không lưu thông kịp, trước mắt có chút tối lại, cậu nhắm mắt lại một chút, lại trợn mắt khi thấy dưới ánh đèn mờ nhạt là bóng dáng của Giang Dữ An.
Giang Dữ An cũng thấy Thẩm Tri Ngôn,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sau-khi-bi-vi-bang-son-cach-vach-coi-trong/1140732/chuong-26.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.