🔔 Tham gia cộng đồng đọc truyện online trên Telegram:  https://t.me/+_tC4EYqfkw83NTE1
Chương trước
Chương sau

Mộc Trạch Tây ngủ một giấc đến sáng sớm hôm sau, cô từ từ ngồi dậy, trừ việc không biết tại sao váy ngủ của mình lại nhăn giống như rong biển khô thì những thứ khác đều bình thường.

Mộc Trạch Tây đã quen với việc tự điều chỉnh cảm xúc, ngày thứ bảy, Mộc Trạch Tây lặng lẽ làm bài tập về nhà để cải thiện tâm trạng.

Trong quá trình học, Nghiêm Kỷ có gửi cho cô một tin nhắn, Mộc Trạch Tây đáp xong vài câu thì không trả lời nữa, Nghiêm Kỷ cũng không nói gì thêm.

Mộc Trạch Tây rất muốn trò chuyện với La Nam Nam. Nhưng cô hiểu, người nắm giữ cốt truyện trong tay như La Nam Nam thật ra còn không có tự do hơn cả cô, một nhân vật trong cuốn sách này, cô ấy có hệ thống, cô ấy bị buộc phải thực hiện nhiệm vụ.

Đừng mang thêm rắc rối cho Nam Nam. Đây là quyết định của Mộc Trạch Tây.

Sáng sớm chủ nhật, Mộc Trạch Tây cảm thấy mình đã hồi phục xong, tràn đầy năng lượng đến trường để học bù. Cô nghe nói Nghiêm Kỷ xin nghỉ phép cá nhân ba ngày, Mộc Trạch Tây thở nhẹ một hơi, đừng xấu hổ.

Hai ngày nay, cuộc sống của Mộc Trạch Tây bình yên đến kỳ lạ. La Nam Nam tạm thời không liên lạc, Nghiêm Kỷ không ở bên, gần đây Lâm Thi Vũ luôn sa sút tinh thần. Khi Mộc Trạch Tây hỏi Lâm Thi Vũ, cô ấy chỉ lắc đầu cười khổ.

Hơn nữa gần đây trong trường lại xuất hiện vài tin đồn nhảm nhí, tất cả đều tung tin vịt về thân thế Lâm Thi Vũ. Ngay cả Mộc

Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sau-khi-bi-va-mat-nu-phu-treo-len-nguoi-nam-chinh/3969564/chuong-17.html

Chương trước
Chương sau
Nghe truyện Sau Khi Bị Vả Mặt, Nữ Phụ Trèo Lên Người Nam Chính
Chương 17
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.