Mộc Trạch Tây đi theo một nhóm người thân ra ngoài cánh đồng để hái một ít ngô và trồng một số loại cây nông nghiệp.
Một người phụ nữ “Tây Tây à! Cháu đi theo không bị gì sao, không phải đi học à?”
“Đúng nhỉ! Còn vài tháng nữa là thi đại học!”
Mộc Trạch Tây kéo dây mũ rơm điều chỉnh, dùng tay bẻ ngô và trả lời, “Không sao đâu thím Hà thím Vương! Nhiệm vụ học tập hôm nay đã hoàn thành, nhiều ngô thế này, nhiều người tay chân cũng nhanh hơn!”
Người thân bên cạnh cổ vũ, “Được! Vậy chúng ta thu hoạch nhanh lên, vừa kịp luộc ngô gửi cho người lao động!”
Một nhóm người thân vừa bẻ ngô vừa trò chuyện vui vẻ, thích nhất là trêu Mộc Trạch Tây và Vương Đại Bằng khi nào có em bé. Chọc Mộc Trạch Tây chết lặng không thể trả lời, luống cuống không biết làm sao.
Môi trường khu quân sự ở đây tương đối đơn sơ, toàn là nhóm người thân khai hoang từng bước, giống rau dưa mới mẻ, nuôi gà nuôi vịt. Nơi này y hệt một thôn nhỏ.
Quả nhiên, người dân lao động của đất nước dù có đi đến đâu cũng không thể bỏ trồng trọt, đặc biệt là một mảnh đất lớn như vậy.
Mộc Trạch Tây lau mồ hôi, nghỉ ngơi một tí, ngẩng đầu nhìn đồng cỏ rộng lớn xung quanh, xa xa có thể nhìn thấy ngọn núi nhỏ. Gần nửa năm đã trôi qua.
Tính thời gian chắc là con sắp chào đời nhưng lại không có. Lúc Mộc Trạch Tây mới đến, bởi vì lúc đó cô "Mang thai" nên
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sau-khi-bi-va-mat-nu-phu-treo-cao-co-duoc-nam-chinh/2527385/chuong-52.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.