Kỳ thi đại học có quá nhiều ý nghĩa, đó là thời điểm để kiểm tra thành tích của những người đã nỗ lực học tập mười mấy năm, là bước ngoặt mà họ bước qua trong cuộc đời.
Cũng là sự kết thúc của thời thanh xuân ngây ngô, chia tay bè bạn. Có người háo hức muốn thử nghiệm tương lai, có người lại mờ mịt.
Bất kể thế nào thì đều là một khởi đầu hoàn toàn mới.
Trong sân trường tràn ngập tiếng ca, tiếng hú hét, các loại đề thi nằm rải rác trong các tòa nhà dạy học. Còn có các kiểu gậy phát sáng nhấp nháy, khua tay.
Bất kể có thi tốt hay không thì tất cả học sinh lớp 12 đều thoải mái giải toả vào lúc này.
Trong một khung cảnh tối tăm, xung quanh là đám đông ồ ạt, Nghiêm Kỷ ôm lấy Mộc Trạch Tây với một nụ hôn buồn triền miên thật sâu.
“Hy vọng một ngày nào đó tôi có thể hôn cậu trước toàn trường. Không làm cậu uất ức, cũng không làm tôi uất ức lén lút, tôi muốn quang minh chính đại.”
Ánh sáng của cây gậy phát sáng ẩn hiện trên khuôn mặt Nghiêm Kỷ, chiếu rõ đôi mắt đào hoa thon dài trong suốt của anh.
Mộc Trạch Tây bị hôn tới nỗi thở hổn hển, lúc ấy không hiểu tại sao Nghiêm Kỷ lại nói vậy. Nếu không đã không có nhiều chuyện như vậy ở phía sau.
Sau khi kết thúc kỳ thi đại học, Nghiêm Kỷ lại chuyển đến một tòa biệt thự khác. Lớn hơn rất nhiều so với tòa nhà trước, phong cảnh tĩnh mịch, cách nội
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sau-khi-bi-va-mat-nu-phu-treo-cao-co-duoc-nam-chinh/2527376/chuong-56.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.