“Đưng! Cẩn thận bé cưng!” Mộc Trạch Tây đã sẵn sàng chạy nhanh như chớp.
Trước khi đi còn cởi đồng phục học sinh trên người Nghiêm Kỷ, ôm và mút giống như một con mèo.
Hành vi này lại chọc Nghiêm Kỷ, anh sắp không chịu nổi, không thể đè cây súng. Lần đầu tiên ôm Mộc Trạch Tây ra ngoài.
Sau đó “Phanh!” Đóng cửa phòng lại.
Mộc Trạch Tây??
Đúng là Mộc Trạch Tây hơi "Giả vờ", cô biết bây giờ Nghiêm Kỷ không thể làm gì cô nên bắt đầu nổi tâm "Kiếm chuyện".
Vừa bắt đầu diễn, cô vịn cửa hô mở cửa, “Mở cửa! Mở cửa! Anh có bản lĩnh làm tôi mang thai thì hãy có bản lĩnh mở cửa, đừng trốn trong đó không lên tiếng! Tôi biết anh ở nhà!”
Thấy Nghiêm Kỷ phớt lờ cô.
Mộc Trạch Tây dựa vào cửa, giả khóc gào thật, “Anh là kẻ bạc tình! Bây giờ có con lại không nhận!”
Thím Lý và chú Trần nghe thấy tiếng còn tưởng có chuyện gì nên chạy nhanh đến kiểm tra, bọn họ nhìn hai người đang chơi đùa thì lại âm thầm vui mừng cười rời đi.
Cảm thấy tình cảm của cậu chủ và cô chủ bây giờ thật sự tốt.
Mộc Trạch Tây từ người bị phản bội tình yêu trở thành bà mẹ đơn thân một mình nuôi con, lại đến 20 năm sau, kẻ phản bội tình yêu của một người hối hận trở về nhận con, con trai là chủ tịch kiên quyết không nhận cha. Quá trình gian khổ, giàu tình cảm, rất thê lương.
Một tiếng mở cửa răng rắc, Nghiêm Kỷ đen mặt, duỗi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sau-khi-bi-va-mat-nu-phu-treo-cao-co-duoc-nam-chinh/2527370/chuong-59.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.