Mấy tháng liên tiếp trôi qua, sắp tới đám cưới.
La Nam Nam và Trần Triết cũng kết thúc chuyến du lịch, trở về tham dự đám cưới của hai người.
Ngoại trừ Vương Đại Hữu, khi Vương Đại Bằng vội vã trở về.
Mộc Trạch Tây vui tới nỗi ôm chặt Vương Đại Bằng, lúc khóc lúc cười, cuối cùng cái gì cũng không nói thành lời.
Vương Đại Bằng rất vui, anh vỗ vai cô, “Cuối cùng nhóc Tây của chúng ta cũng sắp kết hôn.”
Nghiêm Kỷ và Vương Đại Bằng ăn ý gật đầu, xem như đồng ý với đối phương.
Vương Đại Bằng rất vui khi nhìn thấy bé Nghiêm Hạp, ôm bé tung lên tung xuống. Bé Nghiêm Hạp cũng vui vẻ, nói chung vẫn cảm thấy mình và cậu Đại có cảm giác giống nhau.
Vương Đại Bằng nhéo người bé, “Ái chà! Cháu trai của cậu đi lính nhé!”
Cụ ông Nghiêm Quốc Uy cũng cười tán thành, “Đúng đấy! Là tiềm năng tốt để đi linh! Chắt trai tôi có thiên phú này!”
Mộc Trạch Tây bất lực, mới hơn một tuổi thì thiên phú ở đâu ra.
Thời điểm Mộc Trạch Tây kết hôn, đám cưới rất linh đình. Phô trương rất long trọng nhưng không làm lố.
Đội ngũ siêu xe đón dâu chạy một mạch từ sân nhà cũ của Mộc Trạch Tây đến nhà tổ Nghiêm gia, thậm chí còn phát tiếp sóng trên màn hình lớn ở quảng trường, gây chấn động cả thành phố.
Khách dự đám cưới rất đông, ngoại trừ các nhà quyền quý rất giàu có thì được mời nhiều nhất lại là bạn học ở trường trung học Hoa
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sau-khi-bi-va-mat-nu-phu-treo-cao-co-duoc-nam-chinh/2527333/chuong-77.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.