Sở Minh Phong vừa chết, Sở Hạ Triều một lần nữa viết thư xin quân lương. Thiên tử đối với cái chết của Sở Minh Phong cũng hài lòng, có lẽ cũng còn có mấy phần đáng tiếc, lần này phát lương cho được vẻ thống khoái bên ngoài. Nhưng bởi vì triều đình tài chính có vấn đề, số lương thực này nhiều nhất chỉ có thể chống đỡ được ba tháng. Thiên tử dường như chuẩn bị thu thuế sau vụ thu hoạch, sau đó sẽ cho Bắc Cương lương thực của nửa năm sau.
Sở Hạ Triều không nói gì, mang theo lương thực liền chuẩn bị rời đi.
Nguyên Lý không thể không khen một câu, hai huynh đệ thật tàn nhẫn.
Mặt ngoài nhìn qua, triều đình chỉ cấp ba tháng lương thực để Sở Hạ Triều đi, Sở Hạ Triều quả thực quá mức ấm ức. Nhưng kì thực sắp tới loạn thế, một khi thiên hạ loạn lên, các nơi đều sẽ ủng binh tự trọng, liều mạng giữ lương thực cho chính mình dùng. Triều đình bản thân đã nghèo khó, đến lúc đó ốc còn không mang nổi mình ốc, bọn hắn nhìn lại phát hiện đã đưa số lương thực còn sót lại cho Sở Hạ Triều, cái này không phải là tổn hại mình, lấp đầy kho lương của người khác sao?
Khi đó, Kiến Nguyên Đế chỉ sợ hối hận mà chết, hắn sẽ không chú ý đến U Châu và biên cương, chỉ sợ ngay cả này hơn một vạn quân chủ lực trong doanh đều nuôi không nổi.
Nguyên Lý nhịn không được mà cười.
Đủ tệ, hắn thích.
Như thế, Sở Hạ Triều vẫn là nên đi. Trước
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sau-khi-bi-tuong-quan-bat-di/3584845/chuong-18.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.