Sở Minh Phong ở nơi cực kì vắng vẻ.
Khi Nguyên Lí đến nơi, một lão nô tóc xõa trắng đang đứng chờ hắn ở trước cửa viện. Sau khi nhìn thấy Nguyên Lí, lão nô đưa hắn tới trước phòng ngủ.
Vừa vào phòng ngủ, ánh mắt tối sầm lại. Dưới ánh nến trong phòng, Nguyên Lí cảm nhận được sự nồng nặc đắng chát của vị thuốc. Ngoại trừ mùi thuốc hắn còn ngửi thấy được một loại mùi cổ quái.
Nguyên Lý nhấp thẳng môi. Kia chắc là mùi của hư thối của người sắp chết mới có thể như vậy.
Cửa sổ đóng chặt, không có lấy một chút ánh nắng và gió nhẹ xuyên qua.
Nguyên Lý nhìn không chớp mắt, một mực bị mang đến trước giường. Bốn phía giường được che chắn bởi màn tơ màu trắng, lờ mờ ở giữa giường chính là một người đang nằm.
Ngồi dưới đất bên cạnh giường, còn có một nô bộc đang run rẩy quỳ gối.
Nguyên Lý sau khi nhìn thấy người nô bộc, không khỏi có chút kinh ngạc.
Người này chính là Lưu quản gia phụ trách thu mua ở Sở Vương phủ, hắn đã ở đây đợi hai mươi năm. Trong hai ngày Nguyên Lí quản lý ở đây, hắn ỉ lại không nghe Nguyên Lí giao việc, thậm chí bản thân còn oán trách Nguyên Lí quá nghiêm khắc. Sau khi bị Nguyên Lí bắt được trách phạt hắn mới an phận.
Người này tại sao lại ở đây?
Lão nô thấp giọng nói: "Đại nhân, Nguyên công tử đến."
Trên giường vang lên hai tiếng ho khan, một giọng nói khàn khan cùng tiếng cười yếu ớt cất
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sau-khi-bi-tuong-quan-bat-di/3584839/chuong-12.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.