Editor: Morela
Sài Nùng kích động nói: "Hoa Nhan bị người ta cưỡng hiếp, sinh ra đứa bé quỷ, đứa bé quỷ giết chết Hoa Thước, còn muốn giết tất cả chúng ta!"
Uông Dương vẫn hơi do dự: "Nhưng mà, nhìn dáng vẻ của Hoa Nhan hoàn toàn không giống vậy! Cô ấy đơn thuần đáng yêu, hoàn toàn không giống một người từng bị xâm hại, ngây thơ như thế sao có thể đã từng sinh ra một đứa bé quỷ, còn mất đi người thân yêu nhất?"
Vạn Chính Hạo: "Có khi là giả vờ?"
Vương Quyên động tay xoay xe lăn, không hề sợ hãi đi trước: "Hỏi thẳng mặt đi!"
Nhóm người kéo nhau tới cửa phòng chữ Thu, Hoa Nhan đang ngồi trước bàn trà ung dung uống nước.
Không ai lên tiếng, bọn họ không hẹn mà cùng tản ra khắp phòng, lùng sục mọi ngóc ngách. Uông Dương nói: "Ngày đầu tiên vào trò chơi tôi đã lục soát rồi, không có gì khả nghi hết."
Sài Nùng nôn nóng quát lớn: "Hoa Thước bị đứa bé quỷ kia cắn chết, chắc chắn phòng chữ Thu phải có vết máu, lật chiếu lên đi!"
Mọi người nghe vậy làm theo, vết máu đen sẫm hoàn toàn bị phơi bày.
"Hoa Nhan." Vạn Chính Hạo khoanh chân ngồi đối diện Hoa Nhan, nhìn chằm chằm cô, hỏi: "Cô bị xâm hại, sinh ra đứa bé quỷ, đứa bé quỷ cắn chết Hoa Thước, đúng không?"
Câu hỏi của anh ta quá thẳng thắn và trắng trợn, nhưng đối diện là một NPC, không cần cân nhắc tới cảm xúc của đối phương, dù sao cũng chỉ là một chuỗi ký tự thôi, hỉ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sau-khi-bi-troi-buoc-cung-tinh-dich-trong-tro-choi-chay-tron/3679082/chuong-34.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.