Một trận hỗn loạn, mọi người tập trung lại ngoài cửa phòng chữ Xuân.
Mùi máu tươi xộc vào mặt —— phương thức tử vong hoàn toàn không khác gì Bạch Phẩm Như! Phúc Hồi nằm giữa phòng, trên cổ tay trái là một vết dao ghê rợn, tay phải yên ổn đặt trên bụng, khuôn mặt không những không hung ác mà còn vô cùng bình thản.
Trong phòng khắp nơi đều là những hoa văn được vẽ bằng máu, y như đúc với những gì Bạch Phẩm Như đã vẽ!
Một con búp bê rối gỗ nằm bên cổ tay bị cắt của Phúc Hồi, chiếc váy hoa nhuốm máu, yêu diễm vô cùng, nụ cười hớn hở kì dị nở rộ trên khuôn mặt nhỏ nhắn tinh xảo, đôi mắt đen nhánh giống như một con ác quỷ nắng hạn lâu ngày gặp mưa rào, tỏa ra ý cười khiến người ta sởn gai ốc.
Quan Tầm che mắt gào khóc: "Ông, ông, ông ta sao lại..."
Chung Cường quay lại hành lang, nhay mũi châm chọc Quan Tầm: "Đừng có giả vờ, rõ ràng trong lòng chị vui lắm mà, sáng nay không phải chị còn nguyền rủa người ta chết sớm một chút à?"
"Tôi, tôi chỉ tức giận nên nói bừa thôi, vốn dĩ tôi đâu có muốn ông ta phải chết." Quan Tầm gắng gượng nâng người dậy, bước tới trước mặt Chung Cường: "Nghe lời này của cậu thì ý là tôi nguyền chết ông ta. Ông ta hoàn toàn là bị quỷ giết, không liên quan gì tới tôi hết!"
"Có liên quan gì tới chị hay không trong lòng chị rõ nhất, nếu không tại sao quỷ không giết người khác, lại cố
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sau-khi-bi-troi-buoc-cung-tinh-dich-trong-tro-choi-chay-tron/3550728/chuong-31.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.