Trở lại tàu, những vết thương lớn nhỏ trên người đều tự động khép miệng. Giang Ngạn Tuyết đứng dậy đi về phía Minh Tương Chiếu, nhẹ nhàng cong môi, cảm kích nói: "Cảm ơn Minh tiên sinh đã giúp đỡ."
Minh Tương Chiếu vội nói: "Đừng đừng đừng, là cậu giúp tôi mới đúng, nếu không có cậu kéo chân Johan, tất cả chúng tôi đều phải chết."
Minh Tương Chiếu hiểu rõ kiểu vẫy tay thì tới phẩy tay thì đi đầy khốn nạn của trò chơi Hoàng Tuyền, vội vàng nhanh chóng nói ra địa chỉ nhà của mình: "Nhớ phải tới tìm tôi đấy!"
Quả nhiên, Minh Tương Chiếu vừa dứt lời, trước mắt Giang Ngạn Tuyết lập tức tối sầm.
Khi một lần nữa lấy lại ý thức, cậu đã trở về Thế giới sống, trong căn phòng ngủ có cửa sổ lồi của Nam Kha.
"Giang ca ngươi đi đâu? Có đói bụng không? Ta điểm cơm hộp sớm đến, chính tông cay rát lẩu xào cay, ngươi mau đứng lên ăn chút đi! Ta nơi này có trà sữa nước chanh, bất quá vẫn là xứng Coca càng tốt." Nam Kha bô bô nói một đống lớn, hắn tay trái cầm soda ướp lạnh, tay phải cầm một quyển 《 Conan 》, vô ưu vô lự nghỉ hè, mỹ tư tư. Giang Ngạn Tuyết còn có điểm không biết hôm nay hôm nào: "Ta...... Vừa rồi......" Nam Kha nói: "Ngươi ra cửa sao? Ta đi phòng bếp công phu ngươi liền không ảnh." Giang Ngạn Tuyết: "Ta đi bao lâu?" "Mau nửa cái điểm đi!" Nam Kha chống cằm, phồng lên quai hàm nói, "Giang ca, Lâu Độ tiểu thuyết liền như vậy nhàm chán sao, ngươi đều
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sau-khi-bi-troi-buoc-cung-tinh-dich-trong-tro-choi-chay-tron/3503826/chuong-28.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.