Chương trước
Chương sau
Chúng ta kết hôn đi!
Từ sau khi Doãn Bạch cầu hôn rầm rộ ở trên lễ trao giải, mỗi khi giới truyền thông nhìn thấy Tả Tĩnh U, thì họ đã có một câu hỏi mới: Khi nào cô Tả cùng Doãn Đổng kết hôn?
Mỗi lần Tả Tĩnh U đều cười tủm tỉm trả lời: "Nếu kết hôn thì tôi nhất định sẽ phát thiệp mời cho mọi người."
Liên tục như vậy, đảo mắt đã tới tháng bảy, 《 Ôm tôi một cái thôi 》do Tả Tĩnh U cùng Tiêu Niệm hợp tác chính thức công chiếu.
Ngay khi phim ra mắt, chủ đề về CP Hoa Hồng đỏ và Hoa Hồng trắng lại bùng nổ. Suốt kỳ nghỉ hè, Weibo gần như bị tàn sát bởi CP này. Dù là chủ đề hot search hay siêu thoại thì Tả Tĩnh U cùng Tiêu Niệm đều chiếm vị trí đầu bảng.
Fans CP Hoa Hồng trắng Hoa Hồng đỏ náo nhiệt giống như ăn tết, khua chiêng gõ trống kẻ xướng người họa, rải thức ăn khắp nơi.
Đặc biệt là vào ngày Tiêu Niệm nhận phỏng vấn đề cập đến chuyện Tả Tĩnh U an ủi cô ấy khi diễn cảnh trên giường thì fans CP hoàn toàn phát cuồng.
Có đôi khi fans CP chính là như vậy, hoàn toàn không suy xét sự thật khách quan gì, chỉ nhìn đến tình ý trong ánh mắt mà mình nhìn đến, cái gì cũng đều bị đánh gục.
Mà sau lần phỏng vấn này mấy người trong số họ còn thề thốt rằng Hoa Hồng trắng Hoa Hồng đỏ thưởng thức lẫn nhau, nói không chừng đã đã cầm lòng không đậu ở trong phim!
Còn có bình luận nói: "Mỗi lần Tiêu Niệm nhập vai đều rất khó thoát ra, cho nên nhất định cô ấy đã từng yêu cô Tả ở trong phim!"
"Tả Tĩnh U cũng từng động tâm qua a, không động tâm sao lại có thể đi an ủi người cũ của người yêu hiện tại chứ?"
Họ thì đưa ra lời thề son sắt, còn Doãn Bạch xem đến bình luận của họ thì nổi trận lôi đình, ghen tuông ngập trời!
Cái gì gọi là hai người đó là thật? Tiêu Niệm có vợ, cô Tả có cô có cô rồi được chưa!
Cô mới là tiểu hoa hồng của cô Tả, là Hoàng Tử Bé, là chú cáo nhỏ!
Tiêu Niệm cũng chỉ là đồng nghiệp của cô Tả thôi!
Cái gì Hoa Hồng trắng Hoa Hồng đỏ, thật là làm người ta tức giận! Cô lại không phải trai thẳng Trương Vô Kỵ lắc lư không rõ cả hai đều muốn, cô thật sự yêu Tả Tĩnh U được chưa!
Không, cô ấy không thể chịu đựng được sự tức giận này! kết hôn! Phải kết hôn!
Doãn Bạch oán hận nghĩ, mà đêm hôm đó cô cũng đem tức giận cùng phi dấm bản thân ăn bậy từ các cư dân mạng trút lên trên người Tả Tĩnh U.
Tả Tĩnh U bị cô lăn lộn một đêm, 3 giờ sáng hơn còn ghé vào trên giường, rất là buồn ngủ mà nói với Doãn Bạch phía sau: "Sao đêm nay em có thể làm tới như vậy?"
"Không phải khoảng thời gian trước còn nói cũng đã có tuổi, không chịu nổi nữa sao? Lúc này đây...... Vì sao lại đến tận nửa đêm......"
Doãn Bạch ghé vào trên người nàng, cắn lỗ tai nàng rầm rì nói: "Em nói em chịu không nổi chứ không nói em làm không được!"
"Xin em đi, bằng không đêm nay em không để yên!"
Tả Tĩnh U sụp vòng eo, ép dạ cầu toàn: "Xin em...... Tiểu Bạch...... Tiểu Bạch yêu dấu của chị...... em yêu...... Ưm...... Xin em...... Chị buồn ngủ quá...... để chị ngủ được không?"
Doãn Bạch nghĩ thầm cũng lăn lộn đủ rồi, lúc này mới cắn ở trên vai nàng một ngụm, cố nói: "Được rồi được rồi, tha chị đó......"
Nói là nói như vậy, nhưng tay vẫn như cũ không thuận theo cứ không buông tha. Chờ sau khi Tả Tĩnh U hoàn toàn nở rộ rồi mới lật người qua, hôn hôn môi nàng nói: "Cô Tả, hiện tại chị thật yếu ớt nga, đêm nay chưa tới bảy lần chị đã xin tha!"
Tả Tĩnh U nằm trên giường, cả người như là một đóa hoa hết mức nở rộ, cả người đều tản ra một loại hương thơm thành thục, dễ ngửi đến không xong.
Doãn Bạch ngửi mùi hương trên người nàng, cảm thấy bản thân sắp phải say.
Tả Tĩnh U cũng say mê mông lung, duỗi tay đẩy người trong ngực mình ra, dỗi lại nói: "Em thử xem, chỉ sợ em còn yếu ớt hơn chị."
"Em không cần, em liền thích cô Tả yếu ớt." Doãn Bạch nói như vậy, sau đó tiến lên một chút hôn hôn Tả Tĩnh U, giống như đang làm nũng nói với nàng: "Cô Tả, Cô Tả, em muốn cùng chị làm một chuyện được không?"
"Hửm? Muốn chị cái gì? Em lại muốn thổi gió gì ở gối đầu à, tiểu khả ái của chị."
Tả Tĩnh U duỗi tay, nhéo nhéo cái mũi Doãn Bạch, nở nụ cười nuông chiều với cô.
Doãn Bạch cắn lên môi nàng, giống như con mèo nhỏ mà ngậm nàng một chút, mềm mụp nói: "Em muốn...... cô Tả cùng em tổ chức hôn lễ."
Nghe được hai chữ hôn lễ, đầu óc Tả Tĩnh U vốn còn có chút hỗn độn nháy mắt đã thanh tỉnh lại.
Nàng ngồi dậy, nhìn thẳng vào Doãn Bạch: "Hôn lễ? Doãn Bạch em đang nghiêm túc hả?"
"Muốn cùng chị kết hôn sao?"
Doãn Bạch cắn cánh môi, lão đại không cao hứng nói: "Em cũng đã cầu hôn chị, sao lại nghĩ em không nghiêm túc chứ!"
Tả Tĩnh U chớp chớp mắt, nói: "Nhưng không phải trước đó em cảm thấy kết hôn rất phiền toái sao?"
"Trước khác nay khác! Hiện tại em cảm thấy cần phải có chứng nhận chính thức rồi!" Doãn Bạch ngao ô một tiếng cắn lên trên vai Tả Tĩnh U, tức giận bất bình nói: "Không kết hôn, họ cũng không biết tiểu yêu tinh của chị là ai!"
Tả Tĩnh U cười khúc khích, giơ tay xoa xoa đầu cô nói: "Không kết hôn, mọi người cũng biết tiểu khả ái của chị là em!"
Nàng duỗi tay ôm eo Doãn Bạch, ngửa đầu nhìn cô nói: "Mà hôn lễ thì, cũng không phải không thể."
"Chị cũng rất muốn cùng em mặc áo cưới, cho nên có thể nghiêm túc cân nhắc xem tổ chức hôn lễ ở đâu."
Hai mắt Doãn Bạch sáng ngời, kích động ôm Tả Tĩnh U, nói: "Thật sao?"
Tả Tĩnh U giơ tay, ôm lấy mặt cô nói: "Em yêu, có chuyện gì chị đáp ứng em là giả không?"
"Chuyện chị hứa với em thì đều sẽ là thật."
Doãn Bạch nghe lời âu yếm như thế, trong lòng thập phần cảm động, cho nên đêm nay thời gian ngủ của Tả Tĩnh U đã bị đẩy từ 3 giờ sáng lên đến 4 giờ rưỡi rạng sáng.
Ngày hôm sau tỉnh lại đã là buổi chiều tà.
Dù sao cũng đã lăn lộn một đêm, cho nên khi Tả Tĩnh U tỉnh lại vẫn cảm thấy bản thân ngủ không đủ lắm.
Bởi vì sự lộng hành của Doãn Bạch mà Tả Tĩnh U còn cảm thấy eo mình đặc biệt đau, trưa hôm đó chỉ nằm trên giường, cái gì cũng không muốn làm.
Doãn Bạch cũng biết bản thân làm quá phận, chờ Tả Tĩnh U dậy thì lại thì ân cần mà đút cơm cho nàng, rồi lại xoa vai bóp eo cho nàng, hầu hạ nàng đến thoải mái dễ chịu.
Cuối cùng đã thấy Tả Tĩnh U tốt lên một ít, Doãn Bạch lúc này mới lấy hết can đảm, ân cần nói: "Cô Tả cô Tả, ảnh cưới chị muốn chụp thế nào?"
Tả Tĩnh U nằm trên giường, đầu gối lên cánh tay, thoải mái dễ chịu nhắm mắt lại, hưởng thụ sự phục vụ của Doãn Bạch. Nghe được Doãn Bạch nói như vậy, nàng híp mắt lại cười cười nói: "Chưa nghĩ ra nha...... Em có chủ ý gì không?"
Doãn Bạch lập tức lên tinh thần, cô thẳng lưng, giống như người lên món báo từng cái cho Tả Tĩnh U: "Em đã nhờ Kim Tương Ngọc đi tra thử, chúng ta sẽ mời một ekip chụp ảnh cưới nổi danh nhất trên thế giới, dùng máy bay tư nhân của em, mỗi khi đến một nơi có phong cảnh xinh đẹp thì chụp một bộ thế nào?"
"Sau đó thì sẽ tổ chức hôn lễ trên du thuyền, chúng ta sẽ tổ chức hôn lễ trên biển, làm đến thật sự xinh đẹp!"
"Vì mặt biển cũng như bầu trời, tổ chức hôn lễ ở trên biển nha, chị không cảm thấy đặc biệt lãng mạn sao?"
Tả Tĩnh U quay đầu nhìn về phía Doãn Bạch, gật gật đầu tán đồng: "Nghe thật sự rất lãng mạn, dù gì hôn lễ trước kia chị cũng làm ở trên đất liền, cho nên hôn lễ cử hành ở trên biển thì cảm giác hình như không tồi."
Doãn Bạch cảm giác mình bị nghẹn một chút, nàng dùng sức xoa lên trên eo Tả Tĩnh U một phen, oán hận nói: "Chúng ta đây cũng tổ chức một hôn lễ trên đất liền, thật quy mô rồi rất lãng mạn, phải hơn hôn lễ kia của chị!"
"Làm cả đời này chị chỉ có thể nhớ kỹ cảm giác kết hôn với em!"
Doãn Bạch hừ lạnh một tiếng, hơi có chút hương vị nghiến răng nghiến lợi.
Tả Tĩnh U nhìn đến bộ dáng này của cô thì cảm thấy đáng yêu muốn chết, nàng chống cánh tay từ trên giường lên, như là con rắn xinh đẹp ngửa đầu hôn Doãn Bạch một chút, cười ngâm ngâm nói: "Sao mà dấm này cũng ăn, mỗi ngày ăn bậy phi dấm, cẩn thận lại trở thành củ cải ngâm dấm nha."
Doãn Bạch hừ một tiếng, hơi có chút cam chịu nói: "Hiện tại em chính là củ cải ngâm dấm, còn là loại ngâm đến giòn rụm!"
Tả Tĩnh U mỉm cười, ngửa đầu cắn cánh môi mềm mại của cô, tinh tế hôn nhau một hồi lâu.
Doãn Bạch được nàng hôn đến cả người nhũn ra, một hồi lâu mới rầm rì nói: "Được rồi được rồi, để em tạm thời không nghĩ đến mấy kẻ quyến rũ chị nữa thì hai ta hãy nói về hôn lễ của chúng ta đi."
Tả Tĩnh U gật gật đầu: "Ừm, hôn lễ...... Phải lãng mạn, ở trên biển......"
"Đúng vậy, tóm lại đại khái chính là ý tưởng như thế, kế hoạch cụ thể thì chúng ta sẽ để ekip làm, để họ làm thì hoàn hảo rồi, chúng ta không cần nhúng tay vào."
Tả Tĩnh U nói tốt, Doãn Bạch lại lải nhải nói một đống, nói muốn nhân dịp mùa đông có cực quang sẽ đến Iceland chụp ảnh cưới.
Nói đi nói lại, Doãn Bạch kinh ngạc phát hiện nếu muốn đến nhiều nơi như vậy thì phải cần rất nhiều thời gian mới có thể chụp xong ảnh cưới.
Sau khi cô tính xong thì khiếp sợ nhìn Tả Tĩnh U: "Vậy cô Tả, chụp ảnh cưới cũng hơn một năm, vậy khi nào thì chúng ta kết hôn?"
Trời ạ, không phải mục đích ban đầu của cô là nhanh cưới rồi công khai tuyên bố chủ quyền hay sao?
Tả Tĩnh U nhàn nhạt chống cằm nhìn Doãn Bạch, nói nhỏ với cô: "Vậy thì không cần quan tâm đến những thứ này, cứ chuẩn bị cho hôn lễ trước đi?"
"Chúng ta đi tới mấy chỗ xinh đẹp nhất chụp mấy bộ ảnh cưới trước, sau đó tổ chức hôn lễ, em cảm thấy thế nào?"
Doãn Bạch sửng sốt một chút, mới lẩm bẩm nói: "A, đúng rồi! Có thể như vậy trước, cứ chụp trước vài bộ sau đó chúng ta tổ chức đám cưới. Buổi chiều em sẽ liên hệ công ty hôn lễ, để họ cử người lại đây thảo luận các hạng mục với chúng ta?"
"Hôn lễ hôn lễ......" Doãn Bạch suy nghĩ nhanh, lại bắt đầu tưởng bảy tưởng tám: "Hôn lễ tổ chức ở trên biển, mùa này vừa lúc thích hợp...... Không đúng, có phải kết hôn còn phải chuẩn bị phòng tân hôn hay không? A, em còn phải chuẩn bị thỏa thuận tài sản trước hôn nhân, rồi mua nhà tân hôn......"
"Tả Tĩnh U, chị thích nhà kiểu gì? Kiểu Trung Quốc có vườn hay là kiểu Tây có sân trước? Nga, đúng rồi, còn sính lễ......"
Tả Tĩnh U thấy cô lại bắt đầu toái toái niệm, thì lập tức giữ tay cô lại, kêu một tiếng: "Doãn Bạch......"
Doãn Bạch hoàn hồn, kích động lại cẩn thận nhìn nàng: "A? Làm sao vậy Tả Tĩnh U?"
Tả Tĩnh U dịu dàng nhìn cô một cái, cười nói: "Chúng ta chỉ cử hành hôn lễ, trước không cần nghĩ đến lãnh chứng, tài sản trước hôn nhân, phòng tân hôn gì hết. Chúng ta có thể không kết hôn, chỉ là tổ chức hôn lễ."
"Chị chỉ muốn cùng em tổ chức đám cưới, cho nên hiện tại chuyện quan trọng nhất là hôn lễ......"
"Trước tìm người lên kế hoạch, sau đó chúng ta lại cùng đi chọn áo cưới thế nào?"
Doãn Bạch gật đầu một cái, bừng tỉnh đại ngộ: "Nga, đúng rồi, thiếu chút đã quên chuyện áo cưới!"
Cô kéo tay Tả Tĩnh U, hai mắt sáng lấp lánh nói: "Chúng ta đây hiện tại đi chọn áo cưới đi!"
Tả Tĩnh U nhìn vẻ mặt hưng phấn này của cô, có chút bất đắc dĩ. Aizz, người trẻ tuổi a...... Sao cứ hận không thể gả đi như vậy chứ!
Nhưng từ góc độ này mà nói, Doãn Bạch của nàng thực sự rất đáng yêu.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.