Tình yêu cũ, hãy để nó bay theo gió đi thôi!
Doãn Bạch là thật sự không nghĩ tới, Tả Tĩnh U phát lên bệnh so với bình thường hoàn toàn là hai bộ dáng khác nhau. Doãn Bạch chống gậy, kéo nàng bước đi tập tễnh đi ra ngoài, Tả Tĩnh U nghiêng ngả lảo đảo đi theo phía sau cô, còn mơ mơ màng màng hỏi: "Chúng ta thật sự không đi sao? Cô Doãn Bạch, cô muốn mang tôi đi nơi nào?"
Doãn Bạch bắt lấy tay nàng nóng lên, nhẫn nại cùng nàng nói: "Chúng ta đi bệnh viện."
Tả Tĩnh U khó hiểu: "Đi bệnh viện làm gì?"
Doãn Bạch gấp đến độ thẳng thở dài rồi thở dài, nhưng đối mặt với Tả Tĩnh U như vậy, cũng không phải lúc trách cứ, đành phải khinh thanh tế ngữ nói với Tả Tĩnh U: "Mang chị đi khám bệnh. Cô Tả, chị có biết bản thân phát sốt hay không a."
Tả Tĩnh U chớp chớp mắt, thanh âm mềm vô cùng: "Biết mà, nhưng lại không quan trọng. Hay là, cô quyết định tha thứ cho tôi rồi?"
Doãn Bạch quay đầu nhìn về phía Dương Nghệ, vẻ mặt "Chủ của cô cũng đã mô hồ như vậy sao còn cho cô ấy đi".
Dương Nghệ chắp tay trước ngực, trên cả khuôn mặt đều tràn ngập "Làm ơn làm ơn".
Doãn Bạch đành phải thở dài, chậm thanh âm lại như hống con nít nói với Tả Tĩnh U: "Nếu chị nguyện ý khám bệnh tôi liền tha thứ cho chị."
Tả Tĩnh U không nói nữa, ngoan ngoãn đi theo phía sau Doãn Bạch, theo cô ấy lên xe đi đến bệnh viện.
Có lẽ là một đêm không ngủ, cho
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sau-khi-bi-tra/1147615/chuong-36.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.