Chương trước
Chương sau
Khi Hứa Yến và An Nhiên liên lạc với nhau vài phút, quân đoàn Thắng Lợi lại có phát hiện lớn.
Đội trưởng đội tác chiến chi viện trở lại đưa ra kết quả điều tra dưới đáy biển phía nam của đảo nhỏ, cho dù là Vưu Lợi đã gặp qua nhiều việc lớn cũng nhịn không được hít hà vài cái.
Tình huống so với Hứa Yến nói còn nghiêm trọng hơn.
Sắc mặt đội trưởng trắng bệch: “Chúng tôi thăm dò bên ngoài hải vực, cho tới khi thiết bị thăm dò tới vị trí tối đa trùng tộc bao trùm, trước mắt hệ thống đưa ra số liệu là 22 vạn, con số còn không ngừng tăng lên, chúng tôi yêu cầu thiết bị thăm dò lớn hơn.”
Vưu Lợi không nói hai lời, đem thiết bị thăm dò tối ưu nhất của quân đoàn đưa tới đây, nhìn số liệu trên bản vẽ và phân bổ đường cong hỏi: “Những phương vị khác đã thăm dò hay chưa?”
Đội trưởng lắc đầu: “Thiết bị thăm dò chúng tôi mang theo là hữu hạn, trước mắt mới kiểm tra được khu vực này.”
Vưu Lợi im lặng một lát, điều động tất cả các nhân lực hiện có tiến hành điều tra ở các khu vực khác, cũng mệnh lệnh mấy người phụ trách ở chiến trường khác tiến hành kiểm tra kĩ càng những khu vực có nước, một khi phát hiện liền lập tức báo cáo.
Chờ hạ xong tất cả các mệnh lệnh, hắn ngồi trên ghế chỉ huy, vẻ mặt nghiêm túc, nghĩ nghĩ gửi thông tin cho An Nhiên.
An Nhiên mới vừa cắt thông tin với Hứa Yến liền nhận thông tin của Vưu Lợi.
Vưu Lợi cười thoải mái: “An thiếu tướng, không biết có hứng thú làm giao dịch hay không?”
Vẻ mặt An Nhiên không thay đổi: “Giao dịch gì?”
“Tôi nói cho cậu một tin tình báo quan trọng về trùng tộc, cậu nói cho tôi loại cá khô nhỏ nào ăn ngon nhất, thế nào?”
Vẻ mặt An Nhiên hờ hững: “Nếu là chuyện trùng tộc xuất hiện ở dưới đáy biển, tôi đã biết.”

Vưu Lợi hơi ngừng lại, thẳng thân thể: “Cậu biết từ nơi nào?” Tôi cũng mới biết được tin tức.
An Nhiên nở một nụ cười nhạt: “Bởi vì người nói cho anh cái tin tình báo này là vợ của tôi.”
Sau khi cắt đứt thông tin, Vưu Lợi sửng sốt khoảng mười giây.
“Thao, đây là chuyện khi nào?!” Khối băng kia lại xuống tay nhanh như vậy?!
Hứa Yến vừa mới trở về đại sảnh đã bị Vưu Lợi kéo vào một góc.
Thấy khí thế hắn mạnh mẽ, Hứa Yến nép vào góc tường, vừa nhỏ bé vừa bất lực: “Anh muốn làm gì nhân gia?”
Mắt Vưu Lợi trợn trắng: “Cậu và An Nhiên có quan hệ gì?”
Vừa nghe thấy tên An Nhiên, Hứa Yến không có tâm tình nói đùa, trong một giây liền thay đổi sắc mặt: “An Nhiên làm sao?”
Vưu Lợi híp mắt đánh giá phản ứng của hắn: “Qủa nhiên, các người khi nào thì làm tới?”
Làm tới…. nói thật khó nghe, Hứa Yến không có gì để nói: “Hiện giờ là lúc nói việc tư sao?”
“Đây không phải việc tư!” Vưu Lợi muốn hỏng ôm đầu: “Tôi vốn dĩ muốn kéo cậu về quân đoàn của tôi, nhưng cậu và An Nhiên lại có quan hệ như vậy, hắn tuyệt đối sẽ không buông tay!”
Trong lòng Hứa Yến không hề gợn sóng: “Cho dù không có quan hệ với An Nhiên, tôi cũng không vào quân đoàn của anh.”
Vưu Lợi thực kinh ngạc: “Vì sao?”
Hứa Yến cười bỉ ổi: “So với anh, đương nhiên là An Nhiên đáng tin cậy hơn.”
Nói xong liền thong thả rời đi, để lại Vưu Lợi bị gió thổi ngơ ngác.
Tổn thất một đại tướng, nhân sinh càng u ám hơn vài lần!

Xảy ra chuyện lớn như vậy, thực tập sinh không thích hợp chạy ra ngoài, bọn họ bị đưa về quân đoàn nghỉ ngơi một thời gian sau đó lại được phân công công việc tới tuyến số 2.
Triệu Việt và Kim Trạch vừa vặn ở cùng một bộ, hai người ngồi trước màn hình theo dõi.
“Này, cậu nói xem Hứa Yến không có việc gì chứ?”
Nghe được Kim Trạch hỏi như vậy, Triệu Việt quay đầu nhìn hắn: “Yên tâm, trước khi lên phi thuyền hắn có liên lạc với tôi, nhìn trạng thái cũng không tồi.”
Kim Trạch tức khắc xù lông: “Yên tâm cái gì, tôi không có quan tâm tới hắn!”
Triệu Việt khó hiểu: “Vậy cậu hỏi chuyện của hắn làm gì?”
Kim Trạch hơi ngừng lại: “Đây, không phải là nhàn rỗi sao! Nên tùy tiện hỏi một chút…..”
Tính tình ngạo kiều của đại thiếu gia này thật khó sửa, trong lòng Triệu Việt lắc đầu, không tiếp tục nói nữa.
Kỳ thật bọn họ không nhàn, huấn luyện viên tạm thời chỉ thị theo dõi hướng đi của trùng tộc, một phút cũng không dám chậm trễ.
Kim Trạch không mở miệng nữa, Triệu Việt cho rằng đề tài này đã kết thúc, qua hồi lâu, chỉ nghe hắn rầu rĩ nói một câu.
“Hắn lợi hại như vậy, sao có thể có việc gì.”
Triệu Việt cười thầm một tiếng: “Đúng vậy, chúng ta chỉ cần làm tốt…..” chuyện chúng ta nên làm là được.
Còn chưa nói xong một câu, chỉ nghe Kim Trạch nói thêm một câu.
“Thế nhưng tôi cũng sẽ không kém hơn so với hắn là được.”
Triệu Việt: “…..”
Mới từ chiến trường trở về, Hứa Yến có 6 tiếng nghỉ ngơi, tới phòng nghỉ tạm thời phân cho hắn, đi phòng tắm tắm rửa, cho dù không bị dịch chua của trùng tộc bắn tới, nhưng một thân toàn là mồ hôi cũng không chịu nổi.
Mới vừa vào phòng tắm, Trứng Non liền nhảy ra khỏi quần áo hắn, nhảy  nhót trên bồn rửa tay, rất thuần thục ở bên cảm ứng khí chỉnh một chút, khi quả trứng đắm chìm trong dòng nước, rất là vui vẻ quay trái quay phải, giống một con lật đật.

Hứa Yến cũng hứng thú, muốn tắm rửa cho Trứng Non, nhưng nhìn thấy dầu gội và sữa tắm lại phân vân, rửa vỏ trứng thì nên dùng loại nào?
“Bảo bảo, con thích cái nào?”
Trứng Non giống như đại gia bơi ở trong bồn, vươn ra một sợi dây nhỏ từ từ di chuyển giữa hai bình, cuối cùng lựa chọn dầu gội.
Hứa Yến sờ sờ cằm, cầm sữa tắm: “Hiện giờ con không có lông, vẫn nên dùng sữa tắm đi.”
Dây nhỏ hơi ngừng lại, Trứng Non ở trong nước xoay người, không để ý lão cha chê cười hắn không có lông.
Hứa Yến vui vẻ, xoa xoa rửa rửa tắm thơm thơm cho Trứng Non, vô tình lại nghĩ tới, lão cha nhà mình nói tuyệt chiêu tinh thần lực xiềng xích là độc môn của người nhà họ Lãnh, vậy Trứng Non sao lại có thể sử dụng được? Không đúng, rốt cuộc Trứng Non tính là người nhà họ Lãnh hay người nhà họ An?
Tắm rửa xong, Hứa Yến muốn phát thông tin cho An Nhiên, nhưng lại nghĩ hiện giờ đối phương vừa lấy được tin tình bảo hẳn là rất bận, chỉ có thể chờ trễ chút rồi gọi.
Nằm ở trên giường, tinh thần căng thẳng được thả lỏng rất nhiều, nhưng lại không hề có chút buồn ngủ.
Trứng Non cũng giống hắn, đang hưng phấn quay cuồng trên bụng hắn, lăn từ đầu này tới đầu kia.
Đang lúc Hứa Yến đếm Hương Hương tới gần buồn ngủ, cửa phòng lại bị gõ rung trời, một chút buồn ngủ vừa bay tới lại hoàn toàn biến mất.
Phó quan của Vưu Lợi đứng ở ngoài cửa, vẻ mặt nôn nóng: “Hứa thiếu giáo, hiện giờ cậu có rảnh không?”
Hứa Yến: “….” Tôi nói tôi không rảnh anh sẽ rời đi sao?
Hai người tới trung tâm chỉ huy, bên này đã vội thành một nồi cháo.
Cho dù quân đoàn Thắng Lợi đã xuất động cả bộ đội chiến đấu, nhưng sau một giờ đảo nhỏ vẫn bị trùng tộc chiếm lĩnh.
Nơi đàn trùng đi qua, không có một ngọn cỏ.
Vưu Lợi tự mình mang theo Hứa Yến tới đài khống chế, chỉ vào hải vực trên màn hình ảo: “Nơi này, cậu có thể nhìn thấy cái gì?”
Hứa Yến liếc mắt một cái, nhàn nhạt nói: “Đàn trùng đông đúc.”
“Được!” Vưu Lợi vỗ một phát vào vai hắn, nói với bộ trưởng đứng ở bên người: “Đem toàn bộ phạm vi theo dõi được gửi cho hắn.”
Ánh mắt bộ trưởng sáng lên, nhìn về phía Hứa Yến giống như nhìn thấy thần tượng tôn sùng, hận không thể lập tức quỳ xuống lạy một lạy: “Vâng!”
Sắp xếp xong Vưu Lợi liền xoay người rời đi, vội tới mức chân không chạm đất.
Hứa Yến giữ chặt tay hắn: “Này này, tình huống như thế nào, các anh không phải có thiết bị thăm dò tiên tiến sao?”
Vưu Lợi hạ mấy cái mệnh lệnh mới có thời gian trả lời hắn: “Diện tích quá lớn, thiết bị mang tới không đủ dùng, lại nói hai mắt của cậu còn tốt hơn cả thiết bị thăm dò.”
“Nhưng hiện giờ là thời gian nghỉ ngơi của tôi.”
Vưu Lợi cho hắn một ánh mắt tôi hiểu được: “Muốn quân công thì đơn giản, cậu ra giá đi, ca đều xin cho cậu.”
Hứa Yến: “…..” Hắn đây là đã lên thuyền giặc.
Tới cũng tới rồi, thấy người khác bận thành như vậy, hắn cũng ngại trở về nghỉ ngơi, lại nói không cần đánh nhau nữa, cũng rất nhẹ nhàng.
Lúc trước bởi vì vấn đề tầm nhìn, chỉ có thể nhìn thấy một mảnh ở bờ biển, nhưng hiện giờ là hình ảnh theo dõi, tình huống dưới đáy biển nhìn không sót một cái gì.

Toàn bộ hải vực tất cả đều là trùng tộc! Loại trùng tộc này là sinh vật ngoại lai, sinh mạng hình dáng màu sắc có sự khác biệt rất lớn với các loài cá, liếc mắt một cái là có thể phân biệt. Trong biển sâu cũng có phân bổ linh tinh, không biết là do thiếu hay là bởi vì quá sâu mắt hắn không thấy rõ.
Hắn để ý vài phút, phát hiện không phải bất cứ điểm đỏ nào cũng di chuyển, sau khi nắm rõ quy luật hắn mở màn hình ánh sáng ra, lấy bút đem khu vực trùng tộc phân bổ vẽ ra một cách chính xác.
Bộ trưởng bộ tin tức vẫn luôn lén quan sát thấy hắn cầm bút liền kích động tới mức đầu ngón tay run run.
Tới rồi! kỹ năng đặc biệt của Hứa đại thần!
“Những bộ phân liên quan tới khu vực này cũng chia cho tôi đi, emmmm….. phương hướng của cả hải vực này cũng chia cho tôi.”
“Được! Bây giờ tôi kêu người chia cho cậu!”
Cùng lúc đó, mấy hải vực chiến trường mà An Nhiên phụ trách cũng cùng phát hiện số lượng trùng tộc khổng lồ.
Đàn trùng tộc này không nhúc nhích, hoặc là đang trong thời gian ngủ đông hay là trùng vương đang đẻ trứng, có một ít đàn trùng có hoạt động một chút, nhìn qua đàn trùng này hình như rất thích ứng sinh hoạt dưới đáy biển.
An Nhiên dẫn đầu, cùng Vưu Lợi và các thiếu tướng xuất chinh ở chiến trường khác mở hội nghị khẩn cấp, đem việc này ra phân tích và bàn bạc kỹ trong hội nghị.
Một giờ sau nhận được tin tức rất nghiêm trọng.
Những tinh cầu đã từng bùng nổ sóng trùng, dưới đáy biển đếu cất giấu trùng tộc!
Bọn họ sửa sang lại tư  liệu từ đầu, đồng thời gửi đi quân tình khẩn cấp về tổng bộ quân đội, cũng yêu cầu tăng số người tiếp viện.
An Nhiên tiến vào phòng nghỉ, nhấn một dãy số gọi ra ngoài, trước mắt lập tức xuất hiện hình thực tế ảo của An Thích.
“Cha.”
An Thích theo bản năng nhìn bụng hắn, lại nhìn trái nhìn phải, ánh mắt hơi mất mát: “Tiểu tể tử đâu?”
“Nó ở chỗ A Yến.”
Tâm tình An Thích hơi hạ xuống: “Cũng đúng, nó còn chưa phá vỏ.”
Vẻ mặt An Nhiên nghiêm túc: “Cha, trùng tộc là động vật lưỡng cư sao?”
“Đương nhiên không phải.” An Thích chú ý tới vẻ mặt của An Nhiên, nghi hoặc hỏi: “Con phát hiện ra cái gì?”
“A Yến phát hiện dưới đáy biển có một số lượng trùng tộc rất lớn hoạt động…..”
An Nhiên trình bày xong tình huống, sau một lúc lâu mà An Thích không lên tiếng.
Thanh âm An Nhiên thanh lãnh: “Con đã xin tổng bộ cho thăm dò những tinh cầu khác chưa bùng nổ sóng Trùng, hiện giờ còn chưa có kết quả, nếu những tinh cầu đó cũng như vậy, vậy đế quốc…..”
Giống như lòng bàn chân dẫm lên bom, không biết khi nào sẽ nổ, một khi trùng tộc bắt đầu tấn công diện tích lớn, đế quốc sẽ lung lay sắp đổ.
“Cha xác thật không biết có loài trùng tộc này tồn tại.” Sắc mặt An Thích cũng rất khó nhìn: “Nhưng khi thông đạo mở ra cho tới bây giờ cũng chỉ mới hai mươi năm, sao có thể sinh sản ra nhiều như vậy?”

An Nhiên ám chỉ hỏi: “Nếu là có người cố ý thì sao?”
Hai mắt An Thích trợn to: “Con nói là…..”
Thật vất vả vẽ xong bản đồ phân bố, Hứa Yến xoa xoa tay nhìn lại, đã qua ba giờ.
Vưu Lợi cùng bộ trưởng đi tới đây, Hứa Yến phóng to bản đồ phân bổ ra.
Trứng Non len lén đến chỗ cổ áo lão cha, cũng muốn nhìn một chút kiệt tác của lão cha.
“Thực tốt! Vậy kế tiếp…. hả?” Vưu Lợi quay người lại, ánh mắt liếc thấy cổ áo Hứa Yến có thứ gì đó trắng trắng, nhưng chờ hắn cẩn thận nhìn lại thì không thấy gì.
Chẳng lẽ là quá mệt mỏi nên hoa mắt?
Hứa Yến vỗ vỗ bụng, không thay đổi sắc mặt nói: “Tôi đã đánh dấu nhưng nơi có sào huyệt trùng tộc, các anh có thể cho máy thăm dò đi thăm dò khu vực này một lần nữa.”
Vưu Lợi giơ tay để bộ trưởng lập tức đi làm theo, quay đầu nhìn về phía Hứa Yến: “Có thế, vậy kế tiếp…..”
Hứa Yến cười khanh khách tiếp lời của hắn: “Kế tiếp tôi cũng nên đi nghỉ ngơi, tôi đây đã một ngày không ăn cơm.”
Vưu Lợi không đồng tình: “Ăn cơm cái gì, còn vô số quân công đan vẫy tay với cậu.”
Hứa Yến không hề lưu luyến mà xoay người vẫy tay: “Quân công có nhiều cũng không quan trọng bằng mạng, tôi còn chưa thăng quan phát tài, đã mệt vì chết đói, không đáng.”
Vưu Lợi líu lưỡi, người này sao lại khó lừa như vậy.
Trở lại phòng nghỉ, Hứa Yến nghĩ nghĩ, phát một tin tức cho An Nhiên.
Muốn nghỉ ngơi là giả, là vì lo lắng cho An Nhiên, khiến hắn không thể bình tĩnh làm việc được.
Thực mau An Nhiên liền gọi video tới.
Nhìn thấy vẻ mặt của An Nhiên, Hứa Yến cũng đã biết đáp án.
Hai người im lặng một lát, An Nhiên cúi đầu nhìn Trứng Non trong tay hắn, vẻ mặt tốt lên một chút: “Bảo bảo lớn lên một ít.”
Hứa Yến sửng sốt, cầm lấy Trứng Non lăn qua lộn lại xem, như thế nào cũng không phát hiện ra chỗ nào trưởng thành.
“Em nhìn mỗi ngày đương nhiên sẽ không phát hiện ra.”
Nghe An Nhiên nói như vậy, Hứa Yến đột nhiên im lặng.
Một nhà ba người bọn họ phải tách ra như vậy cũng bởi vì chiến tranh, mà hiện giờ còn phát hiện trùng tộc dưới đáy biển, chiến tranh càng khó dừng lại hơn, tương lai sẽ biến thành như thế nào, ai cũng không biết được.
“Không có cách nào giải quyết triệt để sao?”
“Sẽ giải quyết.” Ánh mắt An Nhiên trở nên sắc bén: “Anh nghĩ rất nhanh sẽ được giải quyết.”
Giống như tiến đoán cái gì, còn chưa tới hai ngày sau, đáy biển các tinh cầu không ngừng xuất hiện trùng tộc.
Chiến tranh với trùng tộc bùng nổ toàn diện.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.