Cho dù bên ngoài đồn Hứa Yến kì diệu như thế nào, thì người ở trong kí túc xá ăn cá mặn ba ngày với mèo con, bỗng nhiên quay đầu, chuẩn bị khải giảng.
Buổi sáng chưa tới 5 giờ, trong kí túc xá đột nhiên vang lên tiếng còi.
Hứa Yến kéo chăn che lại đầu, tiếp tục ngủ.
An Nhiên mơ mơ màng màng mà ôm lấy cằm hắn cọ cọ, đẩy đẩy hắn.
Nên rời giường tập thể dục buổi sáng.
Tiếng còi vang không ngừng, năm phút sau Hứa Yến ngồi dậy, lau mặt, thực phiền.
Mỗi buổi sáng tỉnh dậy hỏi bản thân 100 lần, vì sao phải tòng quân? Cứ ngơ ngác ở nhà không phải tốt hơn sao?
Vấn đề là đáp an cuối cùng chỉ hướng về An Nhiên, là người vợ không nghe lời thiếu đánh.
Nghĩ đến hắn, Hứa Yến tỉnh táo, quay đầu che tốt cho mèo con, cũng không buồn nữa, hôn hôn lên lỗ tai của nó.
“Hương bảo bảo, hôm nay ở lại kí túc xá tự mình chơi, không được ăn vụng nhiều cá khô, bụng no quá sẽ không thoải mái nha.”
Móng vuốt của An Nhiên đẩy mặt hắn ra.
Nói dong nói dài, phiền quá, cá khô nhỏ là của anh, anh muốn ăn như thế nào thì ăn như vậy, không cần em nhọc lòng.
Chờ hắn mặc quần áo huấn luyện xong đi ra Triệu Việt và Kim Trạch đã chuẩn bị xuất phát.
“Hứa Yến, mau, đi thôi.”
“Nhưng tớ còn chưa ăn…..”
Lời còn chưa nói xong đã bị Triệu Việt kéo đi.
“Không còn kịp rồi!”
Kim Trạch chạy trước, cũng là dáng vẻ chưa tỉnh ngủ: “Chậm muốn chết! Đừng khiến tôi phải chịu phạt cùng.”
Ba người đến nơi tập hợp, những học sinh khác cũng tốp năm tốp ba
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sau-khi-bi-tra-toi-nhat-ve-ton-nghiem-alpha/1370929/chuong-45.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.