Căn cứ thí nghiệm rất lớn, từng nhóm từng nhóm hạ cánh xuống, dưới sự chỉ dẫn của trí năng đi vào khu vực thí nghiệm.
Ban 218 của Hứa Yến chia làm 10 tiểu đội, theo lý thì nên chia ra để hành động. Nếu vượt cấp được thì mọi người cũng đều được điểm, nhưng nếu một đội nữa cũng xuất hiện ở đây thì có khả năng phải cướp chiến tích.
Nhưng thứ nhất mọi người không quen thuộc địa hình ở nơi này, thứ hai là vì nỗi sợ hãi với cuộc thám hiểm bất ngờ này, vì thế bọn họ rất ăn ý không hành động đơn độc.
Vì thế một đám người khua chiêng gõ chống tiến vào bậc một của rừng rậm.
Khó có khi có được cơ hội gần gũi với thiên nhiên như vậy, đi được một đoạn đường rất nhiều người đều đã thả lỏng, lấy đồ ăn vặt ra, nói nói cười cười, có mùi vị đi dạo chơi ngoại ô thành phố.
Triệu Việt đi bên trái Hứa Yến, thấy hắn cầm trống ra, nhịn không được ghẹo một câu: “Hứa Yến, thiên phú nghệ thuật của cậu đều nằm hết ở chỗ âm nhạc”.
Hứa Yến gõ rất vui vẻ: “Đương nhiên phải có nghệ thuật, là nghệ thuật gia lớn, trống còn không gõ được thì sao được chứ?”
Bên kia Kim Trạch nghe vậy thì cười nhạo một tiếng: “Còn nghệ thuật gia nữa, không biết ngượng sao?”
Hứa Yến nhướng mày, sau một tiếng trống dồn dập, nũng nịu hô to: “Kim ca ca, vì sao cậu lại phóng điện với người ta, có phải thèm muốn thân thể của tôi phải không?”
Vẻ mặt Kim Trạch cứng đờ, lập tức nhận được ánh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sau-khi-bi-tra-toi-nhat-ve-ton-nghiem-alpha/1370918/chuong-34.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.