Sáng sớm ngày hôm sau, khi đang nửa mê nửa tỉnh, Hứa Yến cảm thấy có nơi nào không đúng.
Mỗi buổi sáng, mèo con không phải nằm trong ngực hắn làm vật trang sức, thì chính là nằm trên cổ hắn làm khăn quàng, hoặc là trốn vào trong tóc hắn, quả thực coi hắn như là thảm lông hình người.
Rất là bá đạo, có thể ngủ tới mức lục thân không nhận.
Nhưng hôm nay lại cảm thấy trống không.
Sờ sờ đỉnh đầu, không có.
Sờ sờ cổ, không có.
Sờ sờ ngực, không có.
Hắn vừa buồn ngủ vừa sờ trên chăn và dưới gối đầu một vòng, vẫn không tìm thấy.
“Tiểu Hương nhãi con, Hương ca?”.
Lúc đang muốn đứng dậy, đột nhiên toàn thân cứng đờ, bụng dưới truyền tới cảm giác lông xù xù, còn hơi nóng….?
Hắn yên lặng 2 giây, vén chăn lên, hình ảnh trước mắt làm vẻ mặt hắn ngưng đọng lại, không còn buồn ngủ nữa.
Không biết từ khi nào mèo con đã chui vào trong quần lót của hắn, tiểu thí thí mượt mà lộ ra ngoài, đầu và chân trước đều chui vào trong quần, tạo thành một ngọn núi nhỏ.
Hắn ngay cả một cử động nhỏ cũng không dám, cẩn thận kéo lưng quần ra, Hương ca đang ôm lấy tiểu huynh đệ của hắn ngủ ngon lành, nhưng hình như cảm thấy hơi lạnh, nó co lại chân trước, cọ cọ mặt vào “gối ôm nhiệt”, rồi tiếp tục ngủ.
Thiếu chút nữa là Hứa Yến đã chảy nước mắt: “Hương ca, mày mở to mắt ra nhìn xem, cái mày ôm là hàng giả, tao mới là Yến Yến mà mày yêu nhất”.
Hắn nhẹ chân nhẹ tay kéo
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sau-khi-bi-tra-toi-nhat-ve-ton-nghiem-alpha/1370887/chuong-3.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.