---
Phó Ninh Dung bị hôn đến mức trên môi toàn vết ẩm, nước bọt của hai người chảy xuống khóe môi rơi vào nơi bí ẩn.
Phía bên dưới thật ra không đau lắm.
Nhiều nhất là căng và tê dại.
Thật ra Tạ Du đã bôi thuốc cho nàng trước một lần lúc hắn lau người cho nàng, nhưng khi đó nàng đã ngủ say và không hề hay biết gì.
Đột nhiên nhớ tới lúc đó, cái lỗ nhỏ của nàng kẹp chặt tay hắn không buông.
Khi ngủ đã kẹp giỏi như vậy, khi thức sẽ thế nào đây?
Tạ Du không khỏi có chút hồi vị.
Giống như người luôn luôn cằn cỗi bỗng nhiên ăn được sơn trân hải vị, tự nhiên không nỡ bỏ, chỉ sợ cả đời cũng không ăn nổi món ngon này.
Chủ đề không biết đã trôi lạc đến phương nào.
Môi răng tách ra, kéo theo một sợi chỉ bạc mơ hồ, quấn quít chặt chẽ khiến khuôn mặt hai người ửng hồng, như thể hoa đào mùa xuân nở rộ trên khuôn mặt trắng hồng.
"Bé ngoan, làm tốt lắm."
Vừa tách ra, Tạ Du lại hôn thưởng lên khóe môi Phó Ninh Dung một cái nữa, "Khoảng sau là thời gian của hai chúng ta, nàng muốn cùng ta làm gì cũng được."
"Nhưng trước tiên ta phải thực hiện giao ước, giúp nàng bôi thuốc."
Chính Phó Ninh Dung nói muốn tự mình làm, nhưng vì không dám đưa ngón tay vào nên đành phải nhờ Tạ Du giúp.
Ở một mức độ nào đó, nàng có vẻ hơi khó hầu hạ.
Nhưng Tạ Du
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sau-khi-bi-thai-tu-phat-hien-la-nu-gia-nam/2837619/chuong-52.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.