---
Đêm đó.
Tạ Du đưa Phó Ninh Dung trở lại Phó gia.
Trên chiếc giường trong phòng ngủ, cách một tấm bình phong, Phó Ninh Dung đưa lưng về phía hắn.
Vui thích qua đi, nàng mơ mơ hồ hồ, hơi thở trở nên nặng nề hơn, nàng chìm vào giấc ngủ thật sâu mà không nói lời nào với hắn.
Trong phòng vô cùng yên tĩnh, yên tĩnh đến mức chỉ có thể nghe thấy tiếng hít thở đan xen của hai người.
Tạ Du ngồi ở mép giường nhìn nàng đến xuất thần, không hiểu sao hắn đột nhiên nhớ tới lúc Phó Ninh Dung bị thương và nằm ở đây vì đỡ một mũi tên cho hắn.
Lần đó hắn gạt bỏ tất cả công việc, giả vờ vô tình trèo cửa sổ viện nàng.
Dòng chảy ngầm dao động.
Mỗi lần hắn đi tới trước giường nàng, từng bước một thăm dò, lòng bàn tay hắn đổ đầy mồ hôi, gần như run rẩy.
Đó là lần đầu tiên trong số hàng vạn phỏng đoán của hắn được kiểm chứng.
Không ai biết hắn đã vui mừng đến ngường nào khi biết được thân phận của Phó Ninh Dung.
Kỉ niệm của hai thời cứ đan xen vào nhau.
Giống như quay ngược thời gian.
Chỉ là không còn là cảnh tượng tràn đầy hi vọng trước mắt nữa.
Đáy lòng Tạ Du trống rỗng, nhìn bóng lưng Phó Ninh Dung, hắn lần đầu tiên cảm thấy sợ hãi. Khi đó hắn cao hứng bao nhiêu, bây giờ đối mặt với sự phản kháng của Phó Ninh Dung lại khổ sở bấy nhiêu.
Nàng nói: Chúng ta tạm thời
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sau-khi-bi-thai-tu-phat-hien-la-nu-gia-nam/2837561/chuong-85.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.