Chương trước
Chương sau
Hai người hẹn nhau ở một quán cà phê nhỏ dưới công ty, lúc Tô Thần đến Hàn Húc Đông đã chờ ở đó.
Hàn Húc Đông ngồi dựa vào ghế sa lon, mỉm cười nhìn Tô Thần đang bước tới.
Anh còn nhớ lần đầu gặp cậu, tim anh đập thình thịch rất mạnh, mặc dù hiện tại đã gặp qua nhiều lần nhưng loại cảm giác đó vẫn mạnh mẽ như cũ.
Tô Thần dung mạo xinh đẹp nhưng không phải loại xinh đẹp như phái nữ. Tuổi hai mươi trẻ trung phơi phới, tiêu sái tùy ý nhưng cậu lại mang một chút khí chất ưu phiền, có nhiều tâm tư, điều đó lại làm cậu mang theo một loại khí tức thần bí, thôi thúc người đi tìm kiếm, khám phá.
Hàn Húc Đông bị loại thần thái này của Tô Thần thu hút, anh không phủ nhận là mình xem trọng vẻ ngoài của cậu, nhưng sau thời gian tiếp xúc, anh phát hiện tính cách của Tô Thần cũng vô cùng tốt, lúc ở bên cậu rất thoải mái tự tại.
Tô Thần ngồi đối diện Hàn Húc Đông, gọi một ly cà phê, hỏi: "Húc Đông, hôm nay anh không đi làm sao?"
"Hôm nay thay ca." Hàn Húc Đông nói xong hai người đều trầm mặc.
Tô Thần là không biết nói cái gì, Hàn Húc Đông là không biết mở mệng như thế nào.
Hàn Húc Đông ngày hôm qua sau khi trở về liền kêu chú Quyền giúp anh điều tra chuyện trước đó của Tô Thần và Tần Tu Trạch, mặc dù bây giờ chưa có kết quả, thế nhưng anh biết rõ gia thế của Tần Tu Trạch.
Hàn Húc Đông cảm thấy Tần Tu Trạch là một đối thủ mạnh, trước đây hai người bọn họ đã quen nhau một thời gian, hiện tại là hàng xóm, điều này làm anh rất lo lắng.
Ngón tay Hàn Húc Đông nhẹ nhàng gõ lên mặt bàn: "A Thần, tôi biết bây giờ nói thì có chút đường đột, thế nhưng tôi nghĩ cậu nên đổi chỗ ở."
Nghe Hàn Húc Đông nói, Tô Thần lắc đầu nói: "Không có tác dụng." Cậu biết mình nên đổi chỗ ở, nhưng với thực lực của Tần Tu Trạch, dù cậu đến chỗ nào thì cũng bị hắn đuổi theo. Ngay cả khi cậu nói phải đến nhà dì Khương, Tần Tu Trạch vẫn muốn đi theo thì cậu có thể dọn đi đâu?
Tô Thần hiện tại cũng không biết phải làm sao, cậu không nghĩ rằng sau ba năm Tần Tu Trạch vẫn cố chấp với mình. Có thể là càng không chiếm được càng muốn có, nếu như lúc đó không phải cậu chủ động rời đi mà là chờ Tần Tu Trạch vứt bỏ thì e rằng kết quả là sẽ không giống như bây giờ.
Hàn Húc Đông nhìn Tô Thần, thành khẩn nói: "Tiểu Thần, nếu cậu tin tưởng và coi tôi là bạn thì tôi có thể giúp cậu."
Tô Thần ngẩng đầu nhìn Hàn Húc Đông, nghi ngờ hỏi: "Giúp thế nào?"
Hàn Húc Đông bị ánh mắt trong sáng của Tô Thần nhìn thì tim đập mạnh một cái, anh che giấu ho nhẹ một tiếng, "Tôi có một người bạn vừa xuất ngoại, nhà bỏ trống, cậu tạm thời tới đó tránh một thời gian. Tôi sẽ nhờ chú Quyền giúp, làm cho hắn không ở lại H thị được, như vậy hắn sẽ không quấn lấy cậu nữa."
Hàn Húc Đông nói xong thấy sắc mặt Tô Thần có chút không ổn, vội hỏi: "A Thần, tôi sẽ không làm gì hắn cả, tôi chỉ muốn giúp cậu thôi."
Tô Thần biết Hàn Húc Đông có lòng tốt muốn giúp mình, nhưng cậu không muốn anh bị quấn vào vũng bùn này, cậu không rõ Tần Tu Trạch có thể làm ra chuyện gì, "Húc Đông, cám ơn anh, tôi sẽ tự nghĩ ra biện pháp."
Hàn Húc Đông cau mày hỏi: "Cậu muốn giải quyết thế nào?"
Thấy Tô Thần chỉ cúi đầu không nói lời nào, Hàn Húc Đông nói tiếp: "A Thần, tôi thật sự coi cậu là bạn bè, nếu cậu cũng coi tôi là bạ thì không được từ chối sự giúp đỡ của người bạn này, cậu chỉ cần tránh mặt hắn thôi, tôi sẽ tạo phiền phức cho hắn, sự việc sẽ được giải quyết, chuyện này đối với tôi không phải chuyện lớn, cậu muốn dây dưa cả đời với hắn như vậy sao?"
Tô Thần đương nhiên không muốn dây dưa với Tần Tu Trạch. Cậu bị lời nói của Hàn Húc Đông làm cho dao động, đây là cơ hội duy nhất để cậu thoát hỏi hắ, ngoài trừ nghe theo sự sắp xếp của Hàn Húc Đông, cậu thật không biết còn có thể làm sao.
Tô Thần xoay tách cà phê trên tay, trầm mặc một hồi nói: "Húc Đông, cám ơn anh, vậy mấy ngày nữa tôi sẽ dọn tới."
Hàn Húc Đông vội hỏi: "Ngay hôm nay đi, bây giờ tôi đưa cậu đi."
Tô Thần kinh ngạc nói: "Bây giờ? Tôi còn có việc vẫn chưa làm xong."
Hàn Húc Đông đứng dậy đi đến bên cạnh Tô Thần, kéo cậu nói: "Công việc nếu không ổn thì cậu xin nghỉ đi, tôi giới thiệu công việc khác cho cậu, hoặc cậu có thể tìm thêm trên internet, trước tiên phải đối phó một khoảng thời gian, chờ tôi giải quyết hắn xong thì cậu đi làm tiếp."
Tô Thần không ngờ Hàn Húc Đông vội vã như vậy: "Vậy tôi trở về lấy vài bộ quần áo." Kỳ thực công việc này Tô Thần cũng không muốn làm nữa, gần đây Lý Trí Viễn luôn để cậu liên lạc vớiTần Tu Trạch, Tô Thần cảm thấy Lý Trí Viễn có lẽ là bị hắn bày mưu tính kế, cậu thật không ngờ trên phương diện công việc còn phải tiếp xúc với Tần Tu Trạch, như vậy cũng chỉ có từ chức.
Hàn Húc Đông theo Tô Thần về nhà lấy đồ, sau đó đưa cậu đến căn nhà trống của bạn anh.
Tô Thần gọi cho cha Tô, nói cho ông biết mình phải đi công tác, những ngày tiếp theo không thể về thăm nhà. Sau đó thì gọi cho Lý Trí Viễn, chỉ nói nhà mình gần đây xảy ra chút chuyện, không thể đi làm nên muốn xin nghỉ việc, Lý Trí Viễn đương nhiên không đồng ý, y nói cậu có thể giải quyết chuyện nhà trước rồi sau đó lại đi làm.
Tô Thần muốn chờ giải quyết chuyện của Tần Tu Trạch xong, cậu lại tới công ty chính thức xin từ chức. Cứ như vậy Tô Thần đền ở lại nhà bạn của Hàn Húc Đông.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.