Trên tay Tưởng Thiệu còn cầm một lá bùa, đó là phù trấn quỷ cấp cao nhất, bên trên tràn ngập văn tự Hứa Lan nhìn không hiểu.
Cho dù cách xa như vậy, Hứa Lan cũng có thể cảm nhận được cảm giác sợ hãi và áp bách mà lá bùa mang lại cho cô.
Tưởng Thiệu nhìn cô, "Kỳ thật tôi có một câu muốn hỏi cô, vì sao cô lại muốn giúp tôi diệt trừ nữ quỷ kia, dù điều này đồng nghĩa với việc bại lộ thân phận của chính cô?"
Hứa Lan đạm thanh nói: "Bởi vì cô ta hại người."
Tưởng Thiệu nhíu mày, thần sắc lại trở nên nghiêm túc hơn, "Cô ta hại ai? Sao tôi lại không biết?"
"Tôi mới đi nhìn, người nọ nằm ở trên giường bệnh, nếu Sầm Nhược không chết, chưa tới một tháng sau người chết sẽ là người đó."
Tưởng Thiệu lại hỏi: "Là người rất quan trọng với cô sao?"
"Không phải."
Tưởng Thiệu tự nhiên là không tin, nếu không phải, Hứa Lan sao có thể lựa chọn trả cái giá lớn như vậy để tới tìm hắn?
Hứa Lan đầu tiên là phủ nhận, nhưng lại giống như nhớ lại cái gì, tiếp tục nói, "Người nọ không quan trọng với tôi, nhưng đối với một người tôi rất để ý thì lại là tồn tại không thể mất đi.
Cô còn nhớ rõ lần đầu tiên nhìn thấy Ngôn Xu, là ở trong nhà ma của mình.
Lúc ấy, bất quá là một NPC sắm vai nữ quỷ, là có thể doạ Ngôn Xu thành dáng vẻ kia.
Hứa Lan hoàn toàn không thể tưởng tượng, nếu ba Ngôn qua đời, Ngôn Xu sẽ khóc thành bộ dáng gì, lại sẽ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sau-khi-bi-ta-doa-khoc-nang-tho-lo-voi-ta/1197887/chuong-28.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.