Nhưng ngoài ý muốn của Ngôn Xu là, lúc tan học tối hôm sau, nàng lại một lần nữa nhìn thấy Hứa Lan ở cổng trường. 
Bất quá lần này Hứa Lan hiển nhiên không phải cố ý tới tìm nàng, bởi vì khi Ngôn Xu thấy cô, cô đang đứng ở trong đám người mà phát tờ rơi. 
Ai? Phát tờ rơi? 
Ngôn Xu dừng bước chân, lại dụi dụi hai mắt mình, xác định mình không có nhìn nhầm. 
Tuy rằng việc này tựa hồ rất không phù hợp với Hứa Lan, nhưng tiên nữ thỉnh thoảng hạ phàm bình dân, thoạt nhìn cũng vẫn hoàn mỹ như vậy. 
Khi Hứa Lan phát tờ rơi cũng không cúi người, lưng cô thẳng, lúc đưa tờ rơi đến tay người đi đường, ưu nhã như là nữ vương ban thưởng cho thần dân của mình. 
Người đẹp vô luận làm cái gì cũng đều là cảnh đẹp ý vui như thế, có lẽ cũng bởi vì gương mặt kia của Hứa Lan thật sự quá mức xinh đẹp, không ai có thể từ chối tờ rơi cô đưa đến tay. 
Vì thế Ngôn Xu chạy tới trước mặt Hứa Lan, vui sướng gọi tên cô. 
Hứa Lan ngẩng đầu, thấy là Ngôn Xu, liền lễ phép cười một chút coi như đáp lời. 
Ngôn Xu nhìn về phía tờ rơi trên tay Hứa Lan, đương nhiên là về nhà ma Trường Sơn. 
Nàng còn chưa kịp nói chuyện với Hứa Lan, liền có nam sinh chủ động tiến lên bắt chuyện với Hứa Lan. 
Ngôn Xu cắn cắn môi dưới, không nói chuyện, liền ở một bên yên lặng nhìn. 
Nam sinh mặc đồng phục bóng rổ, thoạt nhìn là nam hài dương quang* loại vận động, hắn ngượng 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sau-khi-bi-ta-doa-khoc-nang-tho-lo-voi-ta/1197873/chuong-14.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.