Ngôn Xu nằm ở trên giường, sống không còn gì luyến tiếc mà ợ một cái.
Nhưng vào lúc này, màn hình di động của nàng sáng lên.
Ngôn Xu không kiên nhẫn cầm lên nhìn thoáng qua, thần sắc trên mặt lập tức cứng đờ, từ bực bội lại biến thành sung sướng. Bởi vì, là tin nhắn Hứa Lan gửi.
[Balo của em để ở chỗ tôi, nếu không vội, trưa thứ tư tôi đưa qua cho em]
Ngôn Xu quay đầu lại nhìn xung quanh một chút, lúc này mới phát hiện balo của mình thật sự quên mang về.
Đáy mắt nàng nổi lên ý cười, sau đó vội vàng trả lời.
[Không vội không vội! Làm phiền tỷ tỷ, vậy đến lúc đó em mời chị ăn cơm!]
Trả lời xong, Ngôn Xu vội vã bò dậy từ trên giường, nhìn về phía giá áo vốn dĩ là chuẩn bị cho ngày mai mặc.
Áo hoodie ngắn, quần jean rách, ngày xưa nàng thích phong cách "soái", bây giờ nhìn thế nào cũng thấy không hài lòng.
Mặt Ngôn Xu nhăn thành một cái bánh bao nhỏ, ngày mai chắc là nàng không thể mặc cái này đi gặp Hứa Lan đi?
Cho dù ban ngày hôm nay đã tìm kiếm qua, nhưng Ngôn Xu vẫn chưa từ bỏ ý định lại bò lên, tìm kiếm từ trong ra ngoài tủ quần áo lần nữa.
Đương nhiên, ngoại trừ váy đồng phục đã giặt sạch, nàng căn bản không tìm thấy được cái váy thứ hai.
Cứ như vậy cũng không phải biện pháp.
Vì thế Ngôn Xu cắn răng bò xuống giường, đi tới phòng khách dưới lầu.
Mẹ vẫn như thường ngày ngồi ở sofa xem phim thần tượng.
Ngôn Xu chủ động
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sau-khi-bi-ta-doa-khoc-nang-tho-lo-voi-ta/1197871/chuong-12.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.