Câu hỏi thình lình được đặt ra làm Ngôn Xu cảm thấy có chút vô thố, nàng trừng lớn mắt, giơ tay sờ soạng mặt mình một chút.
Hình như..... có chút nóng.
Nhưng người bị hỏi đến vấn đề này, chung quy cũng có chút quẫn bách, nàng vội vàng giải thích: "'Có thể là bởi vì vừa nãy đi đường nhanh quá."
Câu trả lời này tuy không tính là quá hay, nhưng nghe cũng hợp lý, vì thế nên Hứa Lan cũng không có tiếp tục truy vấn.
Ngôn Xu chủ động tìm đề tài để nói chuyện, "Đúng rồi, tỷ tỷ chị mở nhà ma này được bao lâu rồi vậy?"
"Rất lâu."
Được hỏi vấn đề này, khoé môi Hứa Lan mang theo ý cười khó có được, trong thanh âm mang theo chút thâm ý, "Có khả năng còn lâu năm hơn số tuổi của em."
Ngôn Xu hoàn toàn không để trong lòng, chỉ coi là Hứa Lan đang nói giỡn, cũng rất phối hợp mà cười một chút.
Mà trên tường phía sau cách Hứa Lan không xa, còn treo một dàn ảnh chụp tiện lợi, có vẻ hoa hoè loè loẹt, có chút không hài hoà với toàn bộ phong cách trong phòng.
Ngôn Xu lễ phép hỏi: "Tỷ tỷ, em có thể đi xem mấy tấm ảnh đó một chút không?"
Tay Hứa Lan cầm bút máy cứng đờ, đầu bút dừng trên giấy chảy ra một chút mực.
Sắc mặt cô mang theo vài phần kinh ngạc, trực tiếp hỏi: "Em...... Em có thể thấy mấy cái đó?"
Ngôn Xu có chút mờ mịt, hiển nhiên là không nghĩ tới Hứa Lan sẽ phản ứng như vậy, tức khắc có chút không biết nên trả lời như thế nào.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sau-khi-bi-ta-doa-khoc-nang-tho-lo-voi-ta/1197865/chuong-6.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.