Mặc dù Yến Đồng Quy đang nghỉ ngơi, nhưng tinh thần vẫn rất căng thẳng.
Hắn cũng không quên thiếu nữ quỷ dị trong quan tài.
Nếu như không phải hắn tự mình đem nắp quan tài kia kéo về, hắn cũng cho rằng cái quan tài này rất nhẹ, nàng mới có thể dễ dàng dùng nắp quan tài làm vũ khí, một cái nắp quan tài đập chết Đọa Yêu.
Không có Đọa Yêu uy hiếp, không có nghĩa là an toàn.
Vận khí của hắn luôn luôn rất suy, tựa như đứa nhỏ xui xẻo bị thiên đạo vứt bỏ, đi đường so với người khác gian khổ gấp trăm lần, mỗi lần đều là cầu đường sống trong nguy hiểm, có thể sống đến bây giờ, thực sự là không dễ dàng.
Yến Đồng Quy thanh thanh yết hầu, thật cẩn thận nói: "Tại hạ Yến Đồng Quy, không biết tiền bối xưng hô như thế nào?"
"Cơ Thấu." Cơ Thấu nhàn nhạt nói, tiếp tục quan sát chung quanh.
Yến Đồng Quy chưa từng nghe nói qua cái tên "Cơ Thấu", thầm nghĩ lấy lịch sử tồn tại của địa cung này, có lẽ nàng là một trong số những lão quái vật sống không biết bao nhiêu năm, không biết vì nguyên nhân gì, bị nhốt trong quan tài đá này, cho đến khi bị đám người xâm nhập này quấy nhiễu, cuối cùng phá quan tài mà ra.
Nghĩ như vậy, tiếng "tiền bối" này hắn càng kêu thật tâm thật ý.
Cơ Thấu được coi là "lão quái vật" bước ra khỏi quan tài đá.
Trên người nàng mặc một bộ váy trắng tinh khiết, bên hông buộc một cái thắt lưng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sau-khi-bi-su-de-luyen-thanh-con-roi-ta-vo-dich/2673717/chuong-4.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.