Theo tài liệu của Sở Du đưa, Lâm Tuyết Hạ hiểu rõ lần này Thời Đại muốn đầu tư hợp tác một bộ phim với Hoàng Hải. Sở dĩ bàn không được là vì bên Hoàng Hải cảm thấy phương diện này không có giá trị đầu tư.
Lâm Tuyết Hạ đại khái hiểu ra một chút là do kịch bản của bộ phim kia tuy có điểm nhấn, nhưng lại tương đối bảo thủ, mời diễn viên đều thuộc hàng sao, ngay cả biên kịch cũng là hàng gạo cội, sản xuất và đầu tư đều thuộc hàng khủng.
Cảm giác giống như là chỉ có cái mã ngoài, còn nội dung không đủ phong phú nên không đáng quăng quá nhiều tiền vào.
Cô nghe xong thì không tự chủ được mà nhíu mày lại.
Cô là phóng viên, đối với những cái này không có am hiểu, muốn hoàn thành thì không hề dễ, là một thử thách rất lớn.
Tịnh Dao thấy thế không khỏi nói: "Tìm tổng giám đốc Giang nhà cậu đi. Cậu nói một câu còn sợ không giải quyết được à?"
Cô lắc đầu: "Anh ấy bận rộn nhiều việc, tớ không muốn chuyện gì cũng dựa vào anh ấy. Với cả, chuyện này tớ có thể tự giải quyết được."
Tịnh Dao có chút khó tin, nói: "Tuyết Hạ, trong ngành giải trí này cậu đúng là một dòng nước trong. Có chỗ cho cậu dựa mà cậu không cần, có cá tính, tớ thích."
Lúc Lâm Tuyết Hạ còn đang loay hoay đến sứt đầu mẻ chán, Quân Ninh bên kia thì đang cười trên nỗi đau của kẻ khác.
"Tiểu Lan, lần này cô làm tốt lắm. Tiện nhân Lâm Tuyết Hạ kia là phải cho cô ta chút
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sau-khi-bi-phan-boi-toi-ket-hon-voi-giang-tong/877996/chuong-47.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.