"Cảm ơn! Cậu cũng dẻo miệng thật đấy!” Lâm Tuyết Hạ nhịn cười đáp, cô đã mơ hồ đoán ra thân phận của đối phương, nên cũng bớt e dè, bằng không đổi lại là người khác thì cô đã sớm bảo anh ta cút xéo rồi.
“Đâu có, tôi nói thật mà. Không biết buổi trưa cô Lâm có rảnh không? Lần đầu gặp mặt, tôi mời cô đi ăn nhé? Cũng tiện xúc tiến tình bạn giữa chúng ta!”
Giang Thiên Vũ không thấy Lâm Tuyết Hạ tỏ vẻ khó chịu nên vội vàng tranh thủ cơ hội.
“...”
Đổng Trác đã tuyệt vọng rồi, anh chỉ còn biết đứng phía sau, âm thầm mặc niệm cho nhị thiếu.
Lâm Tuyết Hạ bật cười nói: “Xem mánh khóe bắt chuyện của cậu thế này, chắc cũng là tay lão luyện rồi đúng không?”
“Sao cô Lâm lại nói thế, người ta thường bảo người đẹp khó gặp, mặc dù trông tôi hơi đào hoa, nhưng thật ra tôi rất chú trọng chuyện tình cảm đó.”
Giang Thiên Vũ làm ra bộ nghiêm túc bảo vệ danh dự của mình.
Đổng Trác ngồi cạnh liếc nhìn anh ta, rõ ràng không dám gật bừa với câu nói này.
Lâm Tuyết Hạ bị vẻ mặt nghiêm túc của anh chọc cười: “Được rồi, cho dù cậu thật sự chú trọng chuyện tình cảm, nhưng tôi sợ là không thể đồng ý với cậu được.”
“Tại sao thế?” Giang Thiên Vũ làm ra vẻ mình bị đả kích.
Với khuôn mặt đẹp trai bất phàm này của anh ta thì đám phụ nữ bình thường đã sớm chủ động nhào tới rồi, đâu cần đợi anh ta mở miệng vì vậy anh ta vô cùng ngỡ ngàng khi thấy trên đời
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sau-khi-bi-phan-boi-toi-ket-hon-voi-giang-tong/877982/chuong-33.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.