Du Tử Ngữ vừa mở mắt ra đập vào thị giác của cậu là hình ảnh một thanh niên mặt mày rối rắm đang nhìn mình.
Đây là ai?
Cậu nhớ rõ mình chơi game thâu đêm rồi mới lên giường đi ngủ, bỗng mơ hồ cảm thấy cả người rơi vào một khoảng không đen ngòm.
Khi tỉnh lại, người đầu tiên cậu thấy là người này, khung cảnh lúc đó không phải là ở ký túc xá mà là một căn phòng được bao phủ bởi màu đỏ.
Từ từ, cậu đang đứng chứ không phải đang nằm, đã thế lại còn mặc tây trang?
Người đối diện Du Tử Ngữ cũng mặc tây trang, tóc chải gọn gàng, dùng keo bóng loáng vuốt ngược lên. Đối phương khẽ nhíu mày nhìn cậu, âm thanh như nghẹn ở cổ họng cất lên, “Tử Ngữ…”
Du Tử Ngữ theo bản năng đáp lại, “Hả?”
Đối phương đột nhiên duỗi tay ra đè lên vai cậu, “Xin lỗi.”
Du Tử Ngữ vẫn còn lơ ngơ chưa hiểu chuyện gì nhưng vẫn lễ phép trả lời, “Không sao.”
Người nọ nhẹ nhõm thở ra một hơi, xoay người chạy đi.
Chạy đi đâu vậy?
Du Tử Ngữ nhìn theo, quang cảnh xung quanh cũng dần hiện rõ trước mắt.
Đây là một buổi yến hội, phóng tầm mắt đi đâu cũng thấy một màu đỏ rực vui vẻ. Nơi Du Tử Ngữ đang đứng chính là sân khấu, phía dưới là một dãy bàn đầy đồ ăn, bàn nào cũng chật kín khách khứa, ai ai cũng trang điểm ăn diện đứng đắn.
Mặc dù trông đứng đắn như thế nhưng vẫn không giấu được tâm tình muốn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sau-khi-bi-nam-chinh-tu-hon-toi-ga-cho-chu-cua-han/2613104/chuong-1.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.