Chẳng… chẳng thể từ bỏ ý đồ xấu xa?!
Từ Thanh Đào nhớ lại vấn đề mình vừa hỏi ban nãy, nghĩ thế nào cũng không hiểu, sao Trần Thời Dữ lại rút ra được kết luận là cô “chẳng thể từ bỏ ý đồ xấu xa” cơ chứ?
Bạn học cũ nhiều năm không gặp, Từ Thanh Đào chẳng ngờ được họ sẽ bắt đầu bằng cuộc đối thoại khó tin đến vậy.
Hơn nữa, cái gì mà “chẳng thể từ bỏ ý đồ xấu xa” với anh?
Đối chiếu “kế lớn trả thù” của cô với “đại nghiệp báo thù tiên đế” mà nói, thì cùng lắm là cô chỉ có ý đồ xấu xa chứ chẳng có gan làm gì cả, ok?
Giờ thì ngay cả ý đồ xấu xa cũng không còn nữa, xin cảm ơn.
Dù sao thì cuộc sống cũng không có việc gì khó, chỉ cần chịu từ bỏ mà thôi:D
Sự gan dạ của Từ Thanh Đào biến đi đâu hết rồi, đến sức lực để nói chuyện cũng yếu ớt đi vài phần.
Ngay lúc cô định tìm bậc thang để nói trọn vẹn hết câu, Trần Thời Dữ đã thản nhiên nói tiếp.
“Nhưng mà… số em cũng may.”
Từ Thanh Đào:?
Người đàn ông ngồi trên ghế với tư thế ung dung mà phóng khoang, thờ ơ nhìn chằm chằm vào cô.
Thong thả kéo dài câu: “Trước mắt thì, đúng là tôi đang độc thân.”
Kế hoạch B lẽ ra đã chết lại lần nữa sống dậy trong đầu.
Đầu óc Từ Thanh Đào bị suy nghĩ “phải báo thù tên đểu kia một cách tàn nhẫn” điều khiển, cô đã mất đi năng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sau-khi-bi-moi-tinh-dau-tu-hon/2587617/chuong-3.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.